Page 250 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 250

B - TIẾP CẬN TÁC PHẨM

       1.  Nét đặc sắc về nghệ thuật của tiểu thuyết số đỏ và cũng là của đoạn trích
   là ở chỗ, Vũ Trọng  Phụng đã tạo được một tình  huống  nghệ thuật độc đáo và đã
   thể hiện tài  năng của  một  nhà văn  hiện thực sắc sảo qua  nghệ thuật trào  phúng
   bậc thầy  đặc  biệt  là  ở tài  nghệ  siêu  việt trong  việc  luôn tạo  ra  sự bùng  nổ  mâu
   thuẫn dây chuyền  nhằm duy trì tiếng cười thường trực với  mọi cung  bậc gây nên
   một trận  cười  dài càng về sau  càng  hấp dẫn  (trong  khi tiếng  cười trong dân gian
   thường bật ra nhanh và kết thúc gấp).
       a/ Tinh huống nghệ thuật độc đáo

       Đoạn trích cũng đã tạo được một tình huống trào phúng thật độc đáo.
       Đó là cái chết của cụ tổ và thái độ ứng xử của đám con cháu. Cái chết của cụ
   tổ đã thực sự đem  lại  niềm vui lớn lao cho cái đại gia đình bất hiếu ấy.  Bởi vì,  cái
   chết ấy tựa  như một hỉ tín vừa cáo chung  một khoảng thời gian dài  mong mỏi và
   chờ đợi vừa  mở ra  một kỉ nguyên mối -  kỉ nguyên thực hành tò di chúc của  người
   đã khuất,  tức là  kỉ nguyên  chia của và hưởng thụ.  Một tình  huống  nghệ thuật độc
   đáo, tự nó, mang ý nghĩa của một sự cố đặc biệt, đánh thức những phẩm chất sâu
   kín của tất cả các nhân vật mà bình thường chúng muốn che giấu. Theo nghĩa đó,
   cái chết của  cụ tổ có giá trị  của  một sự kiện  quan trọng  lật tẩy  bản  chất thực sự
   của  tất cả  các thành viên trong  gia  đình ấy.  Nét sắc sảo của  ngòi  bút Vũ  Trọng
   Phụng là ở chỗ ông miêu tả sự kiện trên tựa như một cú hích làm tất cả quay  180
   độ.  Ngay sau cái chết của  cụ cố tổ,  mọi thành viên trong cái đại gia  đình thượng
   lưu, giàu có ấy lập tức vất bỏ các vai diễn về lòng hiếu thảo giả vờ, thái độ tận tuy
   giả vờ, tâm trạng lo lắng giả vờ để trỏ về với con người thật của chúng:  bận rộn tổ
   chức đám tang trong niềm háo hức,  hoan hỉ với số của nả, tiền bạc mà người chết
   để lại.

       Viết  về  sự  đồi  bại  của  con  người  thông  qua  thái  độ  của  nó  trước  cái  chết
   nhưng  sử dụng tình  huống  đám tang là  nét khác  người và  cũng  là  sở trường  của
   Vũ Trọng Phụng.
       Đây là tình  huống điển  hình vì thái độ của  con  người trước cái chết của đồng
   loại và người thân thường là thước đo chính xác và chân thực phẩm giá con người.
   Ban-dắc  bậc thầy  của  chủ  nghĩa  hiện  thực cũng  soi tính  cách  của  các  nhân  vật
   thượng lưu và bình dân qua cái chết của lão Gô-ri-ô (Trích đoạn: Đám tang lão Gô-
   rí-õ)
       Qua trích đoạn chương XV, tác giả muốn phơi bày bản chất xấu xa của cả hai
    loại nhân vật; đám  người quý phái, thượng lưu và tầng lớp bình dân lưu  manh qua
    đại diện là Xuân Tóc Đỏ.


                                                                           249
   245   246   247   248   249   250   251   252   253   254   255