Page 192 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 192

nghệ sĩ trẻ vượt qua mình. Nghệ sĩ lớn là người dám tuẫn tiết vì nghệ thuật theo cả
    hai  nghĩa:  Bảo  vệ  nó  trước  cường  quyền  và  chôn  vùi  nó  (không  biến  nó  thành
    tượng đài bất diệt) để nghệ thuật được tái sinh mạnh mẽ, tốt đẹp hơn.
        Di chúc “Khi tôi chết hãy chôn tôi với cây đàn” của  Lor-ca được Thanh Thảo
    lấy  làm  lời  đề từ có  hàm  ý ca  ngợi tình  yêu  say  đắm  của  Lor-ca  dành  cho  nghệ
    thuật. Đồng thời tác giả thấu hiểu tình cảm của Lor-ca dành cho quê hương mình -
    xứ sở của cây đàn ghi ta. Và cuối cùng là muốn các thế hệ nghệ sĩ khác hãy vượt
    qua - một nhà thơ thiên tài khiêm tốn với chính tài nàng mình.
        Thơ siêu thực mang lại một giá trị lớn lao trong việc chuyển tải hiện thực thông
    qua tính đa  nghĩa của  hình tượng trong cảm nhận từ phía  người đọc.  Khổ thơ sau
    sẽ có nhiều cách cắt nghĩa:
                   Không ai chôn cất tiếng đàn
                   Tiếng đàn như cỏ mọc hoang
                   Giọt nước mắt vầng trăng
                   Long lanh trong đáy giếng
        Hình  ảnh  hoán  dụ  không ai chôn cất tiếng đàn,  hình  ảnh  so sánh  tiếng đàn
    như cỏ mọc hoang, gợi thương cảm về cái chết đột ngột của  nhà thơ đồng thời là
    nỗi xót tiếc hành trình cách tân  nghệ thuật chưa trọn vẹn của  Lor-ca.  Hình tượng
    thơ được xếp đặt theo lối ngẫu hứng dựa trên các tầng liên tưởng trừu tượng xa xôi,
    tạo thành một hệ hình ảnh trùng phức, giao thoa nhau, gợi những suy tư đa chiều,
    đa tầng bậc.  Hình ảnh “giọt nước mắt vầng trăng” là  một hình tượng thơ siêu thực
    đa nghĩa được viết dựa trên nguyên lí ngẫu hứng của cấu trúc gián đoạn.
        Bút pháp hiện thực chỉ diễn tả được đau thương và tội ác, nhưng bút pháp siêu
    thực có khả nàng nói nhiều hơn: tình thương,  nỗi đau mất mát, sự cao khiết, sự tôn
    vinh... Trên hết là chiến thắng, là sự bất tử của người nghệ sĩ anh hùng:
                   Đường chỉ tay đã đứt
                   dòng sóng rộng vô cùng
                   Lor-ca bơi sang ngang
                   trẽn chiếc ghi ta màu bạc

        vẫn còn đó tiếng đàn. Lor-ca ra đi trong không gian hoành tráng vốn phù hợp
    với tâm  hồn  phóng  khoáng  của  một thi  sĩ lớn.  Cái  chết  không  làm  nghệ  sĩ dừng
    bước. Lor-ca vẫn mãi ngao du với thời gian...
        Tất cả  nhũrng dụng công nghệ thuật trên nhằm để bày tỏ nỗi xót xa trước cái
    chết của Lor-ca. Khẳng định tầm vóc thiên tài và sự bất tử của nghệ sĩ, khẳng định
     sứ mạng  nghệ thuật, và đặc biệt là đề cao khả  năng nhận thức và tái tạo vô hạn
     của nghệ sĩ trước ngôn từ trên cuộc đời.
                                                                 LẺ  H U Y BẮC


                                                                            191
   187   188   189   190   191   192   193   194   195   196   197