Page 190 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 190

khúc mỏ đầu. Chuỗi âm li-la li-la li-la kết thúc bài thơ gợi liên tiếng vang của chùm
    hợp âm vĩ thanh, sau khi phần chính của bản nhạc đã được diễn tấu xong hoặc khi
    ca  khúc đã  dừng lời.  Việc “cấy”  nhạc vào một bài thơ trong trường  hợp tưởng  mộ
    Lor-ca, nhà thơ,  nhạc sĩ,  hoạ sĩ,  nhà cách tân sân khấu sẽ mang ý nghĩa của một
    sự kính trọng và tri âm.
                                                   N G U YỄN  V Ă N  PHƯỢNG

        II-  Bút pháp siêu thực trong Đàn ghi ta của Lor-ca của Thanh Thảo
        Đàn ghi ta của Lor-ca là bài thơ thể hiện cách tân lớn của Thanh Thảo, dẫu có
    chịu ảnh hưởng của các bút pháp ấn tượng, tượng trưng nhưng chính kĩ thuật siêu
    thực mới thực sự quyết định giá trị nội dung, nghệ thuật của tác phẩm.
        Nghệ thuật siêu thực tập trung  ỏ cái nhìn,  một cái  nhìn đặc biệt,  không  phân
    biệt sự vật hiện tượng trong không gian thời gian,  không phân biệt các yếu tố trừu
    tượng  hay  cụ  thể.  Chính  sự phá  vỡ các vách  ngăn thông  thường  của  các sự vật
    hiện tượng theo tri nhận cả ngàn đời nay của nhân loại đã mang lại cho ngôn ngữ
    thơ siêu thực sức  mạnh  ki diệu đó.  Chiếc “áo choàng đỏ gắt” gợi vẻ  ngang tàng,
    khí phách của Lor-ca và của nền văn hoá đấu bò của Tây Ban Nha, đồng thời gỢi
    cái chết bi thảm của người nghệ sĩ khao khát tự do, khao khát cách tân nghệ thuật.
        Từ cái nhìn này, thơ siêu thực tạo nên những kết nối ngẫu nhiên: ‘liếng ghi ta
    nâu / bầu trời cô gái ấy” . Giữa “tiếng ghi ta” và “bầu trời” và “cô gái” khó có thể nói
    có sự tiếp xúc liền kề trực tiếp mà  phải qua  một hoặc nhiều liên tưỏng trung gian,
    thì giữa chúng mới có sự nối kết nhân quả với nhau.  Kĩ thuật liền kề này thực chất
    là đả  phá trật tự tuyến tính trong tư duy thơ trưốc đó.  Người viết đề cao lối tư duy
    đồng  hiện,  đặc  biệt là  đồng  hiện  của  những  mảng  không  gian  rất xa  cách  nhau,
    tuân thủ dòng chảy tự do của tư duy liền kề, tổng  hợp vốn là bản chất của tư duy
    phi chuỗi trong nhận thức thế giới khách quan của con người.
        Nghệ thuật ngôn từ lúc này không diễn ra trong thời gian như vốn có mà diễn
    ra trong không gian, nơi màu sắc, bố cục của màu sắc, âm thanh được chú trọng:
    “giọt nước mắt vầng trăng /  long lanh trong đáy giếnự’.  Những  câu thơ này thiên
    về gợi  hình  (giọt  nước mắt,  vầng trăng,  đáy giếng).  Chúng chiếm  lĩnh  không gian
    và tạo ra các không gian tiếp nối. Vì lẽ này, thơ siêu thực hấp dẫn người đọc theo
    lối của một bức tranh. Bức tranh được nhìn từ nhiều góc độ theo cách của các nhà
    Lập thể vốn rất thân thuộc với các nhà Siêu thực.

        Cảnh  Lor-ca  bị  hành  hình là cảnh vừa thực vừa tượng trưng.  Nghệ thuật siêu
    thực dung  hợp nhiều  hình tượng thuộc các vỉa tầng văn  hoá  khác nhau. Hlnh ảnh
    thực:  “bỗng  kinh  hoàng  / áo choàng  bê  bết đỏ”,  diễn tả  nỗi  thảng  thốt trước cái
    chết, trước thế lực  bạo tàn  nhẫn tâm  kết liễu  một con  người  mà  suốt đời  sống vì
    yêu thương,  vì tổ quốc của  mình.  Hình  ảnh  tượng trưng:  “tiếng ghi ta nàu...  tiếng



                                                                           189
   185   186   187   188   189   190   191   192   193   194   195