Page 17 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 17

Và, “hưng phấn” cả trong lúc bộc lộ niềm... tuyệt vọng:
                     Buổi chiều ra cửa sổ,
                     Bóng chụp cả trời tôi!
                     - Ôm mặt khóc rưng rức;
                     Ra đi là hết rồi.
          Đã hưng phấn thì nhìn vào sự vật nào thi nhân cũng “đọc ra” một nỗi nôn nao,
      một sự cựa quậy đòi biểu lộ. Ánh trăng thu được tiếng nguyệt cầm đánh thức bỗng
      run lên khác thường:
                     Mảy vắng, trời trong, đêm thủy tinh.
                     Linh lung bóng sàng bỗng rung mình
          Đến lượt ánh trăng lại là tác nhân xui hoa nhài tự tìm cách gây chú ý bằng mùi
      hương của mình:
                     ô/ vắng lặng!
                     Trong giờ mơ ngủ ấy,
                     Bỗng hoa nhài thức dậy, sành từng đôi;
                     Hoa nhài xanh, dưới ánh nguyệt tuôn trời,
                     ánh nguyệt trắng trên hoa nhài đúc sữa.
          Ta đà thấy, giữa cái ham hố đòi yêu. đòi sống và sự lắng  nghe tinh tế những
      tiêng  nói  lặng thầm trong  lòng tạo vật có  mối liên  hệ  hữu  cơ với  nhau.  Và  chính
      chúng tạo nên cái cơ chế bên trong xui khiến nhà thơ tìm tòi những lối diễn tả khác
      lạ,  một thời vẫn bị xem là  Tày,  nhưng bây giò đọc lại, ta lại thấy đó dường  như là
      hình thức tốt nhất giúp nhà thơ lưư giữ được nhũfhg ấn tượng,  những cảm nhận rất
      mới về sự sống. Thử tưởng tượng, nếu bỏ đi hoặc thay thế những từ, cụm từ, cách
      nói như hơn một, rũa, những luồng run rẩy... trong khổ thơ sau đây;
                     Hơn một loài hoa đã rụng cành
                      Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh;
                     Nhũĩig luồng run rẩy rung rinh lá...
                     Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh.
         Thì ta còn lại cái gì? - Chỉ một mùa thu đã đông cứng lại trong nhCmg đường nét
      ước lệ, chứ không  phải là cái gì khác hơn,  như sự cảm  nhận  không  hề giống xưa
      về thời  gian  của  một cái tôi  cá  nhân  có tâm  hồn  rộng  mỏ  nhưng  cũng  dễ  bị  tổn
      thương một cách sâu sắc!
          III - Xuất xứ:  Thơ duyên là tác phẩm  rất tiêu  biểu  cho  phong cách thơ Xuân
      Diệu  trước  Cách  mạng,  chưa  được  đưa  vào  Thơ  thơ  (1938),  Gũi hương  cho  gió
      (1945)  nhưng  đã  được trích  và  bình  phẩm  đến  hai  lần  trong  Thi nhàn  Việt Nam
      (1942) của  Hoài Thanh và  Hoài Chân.  Sinh thời, Xuân Diệu rất lấy làm hãnh diện
      về nó và thường tự binh về  Thơ duyên một cách say sưa trong  những  buổi đi  nói
      chuyện thơ trước công chúng. Thủ bút của Xuân Diệu về  Thơ duyên đã từng được
      in trang trọng trong một vài cuốn sách thuộc loại mỹ thuật phục vụ cho người chơi
      sách.  Thơ duyên cùng với những cuốn sách đó xứng đáng trở thành một món quà
      tặng  giàu  ý  nghĩa  cho  những  đôi  lứa  yêu  nhau,  cho  những  độc  giả  yêu  thơ  nói
      chung.

      16
   12   13   14   15   16   17   18   19   20   21   22