Page 147 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 147

này:  không ngoảng lại mà vẫn biết được “nắng lá rơi đầy”,  ắt hẳn sự ra đi tạo nên
     bầu không khí rơi rụng ấy hoặc sự tan tác đó là điệu buồn của cảnh vật tiễn người
     đi? Hiểu theo cách nào thì hình tượng thơ cũng tạo nên khung cảnh buồn.  Một nỗi
     buồn rất thu  Hà Nội, vừa nhẹ đủ để lưu luyến suốt cả hồn thơ. Đây chính là nhũmg
     câu thơ hay nhất của Đất nước.

        Từ mùa thu hoài niệm, tác giả quay lại với hiện tại của mùa thu nay, một mùa
     thu hoàn toàn đổi khác;
                    Mùa thu nay khác rồi

                    Tôi đứng vui nghe giữa núi đổi
                    Gió thổi rừng tre phất phới
                    Trời thu thay áo mới
                    Trong biếc nói cười thiết tha
         Khác trước  hết về tư thế.  Mùa thu trước con  người  hiện lên trong tư thế thua
     trận,  phải  ra  rời  Hà  Nội  ra  đi  nên  âm điệu  buồn  lấn  át cung thơ là  điều  dễ  hiểu.
     Mùa thu  nay đâu còn cái cảnh đi  không  ngoái đầu lại ấy mà là  một tư thế ngẩng
     cao  đầu,  đứng  sừng  sững  vững  chãi giữa  núi  đồi, Thế đứng được ghi  nhận  ỏ độ
     cao. Có sự tương phản so với mùa thu trước, từ đứng giữa phố phường (không gian
     thấp) đến đứng giữa  núi  đồi  (không gian cao), thêm vào đó là sự hùng  dũng  của
     thế đứng của một người dân làm chủ đất nước, làm chủ số phận mình.
         Có  sự chuyển  đổi  về  âm  điệu,  nhịp  điệu  thơ;  câu  thơ  ngắt  nhịp  nhanh,  rộn
     ràng; sự phối hợp các vần trắc và thanh trắc (phất phới, áo mới)...  khiến cảnh sắc
     thiên  nhiên  và  tâm  trạng  đã  thay  đổi.  vẫn  là  mùa  thu  với  bầu  trời  trong  xanh,
     nhưng tươi  sáng,  hoà  nhập với tâm trạng  con  người  (tôi đứng  vui), thể  hiện  cuộc
     sống mới, thay da đổi thịt. Cũng vẫn âm sắc trong ngần của bầu trời thu, nhưng vẻ
     đẹp thu nay trọn vẹn. Mùa thu cách mạng với chủ quyền của dân tộc không gì lay
     chuyển. Niềm vui trọn vẹn khiến cả đất trời cùng hoà trong nỗi say mê bất tận.
         Chủ quyền của con người liên tục được khẳng định với tình cảm  mến yêu tha
     thiết và tự hào:
                    Trời xanh đây là của chúng ta
                    Núi rừng đày là của chúng ta
                    Những cánh đồng thơm mát
                    Những ngả đường bát ngát
                    Những dòng sông đỏ nặng phủ sa

         Đất  nước được khẳng  định chủ quyền  bằng các sự vật cụ thể:  trời,  núi rừng,
     cánh đồng, con đường, dòng sông,  những không gian bao phủ  một diện rộng, ám
     chỉ chủ quyền  rộng  lớn  bao la  của  người dân Việt Nam.  Sự liệt kê  một cách  khái
     quát, bằng những danh từ ở số nhiều {những cánh đồng, những ngả đường,...) tiếp

     146
   142   143   144   145   146   147   148   149   150   151   152