Page 116 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 116

đi đến trái tim của đông đảo độc giả đương thời và mãi sau này.  Dù chỉ viết về một
    vùng  quê  cụ  thể,  ra  đời trong  một  hoàn  cảnh  riêng,  nhưng  bài  thơ đã  chạm  đến
    chiều  sâu tâm  hồn  người đọc. Thứ nhất bỏi quê  hương  Kinh  Bắc là  một vùng đất
    cổ kính còn lưu giữ những di tích lịch sử,  phong tục tập quán,  những giá trị và  nét
    đẹp văn hoá tiêu  biểu, đặc trưng của dân tộc Việt Nam.  Hơn  nữa, ai cũng có một
    nơi  “chôn  rau  cắt rốn”,  mà trong  hoàn  cảnh chiến tranh,  cảnh quê  hương  bị  giặc
    chiếm  đóng  và tàn  phá  là  hoàn cảnh  phổ biến  nên tất yếu,  nỗi  đau  riêng của thi
    nhân đã  tìm  được sự đồng cảm,  lan toả,  hoà cùng  nỗi  đau  chung  của con  người
    Việt  Nam. Với  sức lay động sâu xa tình cảm quê  hương  đất Việt,  bài thơ đã góp
    phần làm phong phú nền thơ ca kháng chiến chống Pháp của dân tộc một thời và
    có sức sống đến tận bây giờ.
                                              NGUYỄN THỊ TUYẾT NHUNG

        II-  Bên kia sông đuống của Hoàng cầnl
        Bèn kia sông Đuống là  một bài thơ khá tiêu biểu cho phong cách thơ Hoàng
    Cầm thời  kháng chiến chống  Pháp (và một phần saii qày nữa).  Hoàng cầm vốn
    hay nói về miền quê Kinh Bắc cổ kính, thì ở đây, tròng' Sên kia sông Đuống,  miền
    quê ấy  hiện  lên  đầy  màu  sắc.  Dòng chảy của thơ Hoàng  cầm trước hết là dòng
    chảy lãng  mạn.  Điều  đó cũng được chứng minh cụ thể qua  bài thơ này - một bài
    thơ của  sự giãi  bày miên man, của tâm trạng ứ đầy đòi  hỏi  phải được bộc lộ hết.
    Thơ  Hoàng  cầm  thường  thấp thoáng  nét tượng  trưng,  thậm  chí siêu  thực với  sự
    xuất hiện của  những câu thơ đột xuất, thẩn tình,  khó giải thích, ở sự khởi đầu  linh
    diệu của  nhiều  bài thơ,  ở sự chập chờn trong  những  cơn  mê  không  dứt.  Bên kia
    sông Đuống chính là một trường hợp tiêu biểu xác nhận điều này. Bài thơ được mỏ
    đầu  với  ba  câu  “do thần linh  giọng  nữ cao”  đọc cho ghi  (theo  hồi  ức của  Hoàng
    Cầm).  Nó không  hiếm những câu thơ hay vào loại “khả giải bất khả giải chi gian”
    và cả bài thơ nhiều khi bồng bềnh nơi biên giới giữa ảo và thực. Nói đến thơ Hoàng
    Cầm,  có thể  nói đến  chất dàn gian biểu  hiện  khá  đậm qua  đối tượng  miêu tả  và
    ngôn ngữ (thường là  một thứ ngôn ngữ giản dị  mà rất mực đa tình).  Bên kia sông
    Đuống quả thực giàu  có sắc thái dân gian ấy.  Đọc lên,  nhiều  khi ta  ngỡ bắt gặp
    hồn xưa đất nước.
        Trước  khi  đi  sâu  vào bài thơ,  thiết tưỏng  nên  dừng  lại  với  nhan  đề.  Nhau  đề
    này có vẻ không thể hiện dụng công nào của nhà thơ nhưng rất giàu sức gợi.  Nó
    hé lộ đôi ba nét về tâm thê sáng tạo của tác giả và vạch rõ hai khoảng không gian:
    bên  này và  bên  kia  sông  Đuống.  Giữa  hai  khoảng  không  gian  ấy,  một  cây  cầu
    hoài  vọng,  ngóng  trông,  thao thức,  trăn  trỏ được  bắc qua.  Không  chỉ qua  không
    gian, nó còn  muốn bắc qua thời gian nữa. Nhưng ý muốn bắc qua thời gian ỏ đây

                                                                           115
   111   112   113   114   115   116   117   118   119   120   121