Page 109 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 109

thể khẳng định đó là  một dòng sông được tái hiện trong  một không gian của tâm
      tưởng, của tiềm thức, qua một lớp màn thời gian xa cách. Có thể coi đó là sự “thần
      diệu” của ngòi bút hay chính là sự ‘Ihần diệu” của tâm linh?
          Cùng với hình ảnh dòng sông là hình ảnh một vùng quê trù mật, thanh bình:
                       Xanh xanh bãi mía, bờ dâu
                       Ngô khoai biêng biếc

          Câu thơ vẽ nên một bức tranh làng quê thân thuộc, trù phú, vỏi gam màu chủ
      đạo là sắc xanh nõn nà, tươi mới được gợi bởi  một loạt nhũng từ láy “xanh xanh”,
      “biêng biếc”. Đó là một vùng quê thanh bình, tươi đẹp mang vẻ đẹp đặc trưng của
      vùng đồng bằng Bắc Bộ. Và đi liền với nỗi nhớ quê hương là bật dậy nỗi đau đớn,
      xót xa:
                       Đứng bên này sõng sao nhớ tiếc
                       Sao xót xa như rụng bàn tạỷ  f

          Nỗi  đau  đớn xót xa  được thể  hiện trực tiếp,  mầnh  liệt,  không  thông  qua  một
      hình ảnh mang tính ẩn dụ, hoán dụ.nào ríhư:   chùa chấy đỏ những thân caư’
      {Núi đôi- Vũ Cao) hay “Ô/ những canh ậông ậúệ chẫy rriáu- Dây thép gai đâm nát
      trời chiềư’ (Đất nước- Nguyễn Đìợh Th|.  Chỉ bằng  một lối số sánh đầy ấn tượng;
      “sao xót xa như rụng bàn tay”,  Hoặrig Ộầm   cụ thể hoá, hữu hình  hoá, đặc biệt
      là  cảm giác  hoá  một  nỗi đau  đớạlịlnh thần bằn^  một  nỗi  đau  về thể xác.  Không
      dùng từ “đứt”, ‘lìa”,  hay “mất*' rpà/bhỉ qua ^ ộ t chữ “rụng” thật độc đáo, độc giả có
      thể cảm nhận được đến .tận cùng VỈỖi ííau cảm thấy một phần cơ thể bị cắt lìa. Nếu
      không có một tình yêuirìáu thịt VỐI quê hương, không thể viết được những vần thơ
      “rớm máu” và sắc sảạtìhưthế.
                          ị,:V_y
          Có thể nói, mạch òẳhí xúc nhớ thương da diết và đau đớn xót xa được khơi gợi
      từ đầu  bài thơ và sẽ trở thành mạch cảm xúc chủ đạo xuyên suốt những  khổ thơ
      sau.

          3.     Sự soi chiếu hai thể gián Kinh  Bắc:  tươi đẹp  và b ị tàn phá.  Sự song
      hành,  hoà  quyện  hai dòng  cám  xúc:  niềm  thương  nổí nhớ và  nổi  đau xót
      căm giận
          Nỗi nhớ thương quê hương da diết đưa nhà thơ về với Kinh Bắc- một vùng quê
      tươi  đẹp,  đậm đà truyền  thống văn  hoá  dân tộc.  Vùng  quê ấy vừa  mang vẻ đẹp
      của  một  đời  sống  vật  chất  ấm  no,  trù  mật  (biểu  hiện  qua  hương  “lúa  nếp  thơm
      nống” ngọt ngào, đậm đà, thanh quý), vừa toả sáng vẻ đẹp của  một đời sống tinh
      thần giàu có, lành mạnh (biểu hiện qua những bức tranh Đông Hồ). Tình yêu máu



      108
   104   105   106   107   108   109   110   111   112   113   114