Page 187 - Một Số Phong Tục Tập Quán
P. 187
chông được ruồi muỗi, vừa giữ được độ thoáng và
ấm cho thực phẩm bọc ở bên trong.
Nói về "công nghệ" dự trữ thực phẩm thì
người Việt ngày trước, khi nhà mổ lợn hoặc đụng
lợn, một phần bán, một phần ít thịt để ăn tươi
còn một phần lớn đem ướp muôi dùng để ăn cả
năm. Thịt lợn ướp muôi thường bị mặn, nếu ưóp
không khéo còn có vị khét. Những nhà khá giả có
điều kiện, đem những tảng thịt vuông vức, hoặc
chân giò nguyên chiếc ra luộc cho chín, để nguội
dùng giấy bản lau cho thật khô rồi ưóp trong
chum tương. Thịt ướp trong chum tương, khi vớt
ra ăn, vị chỉ hơi đầm đậm và màu thịt vẫn hồng
như khi còn tươi. Và có một điều kỳ lạ là tương
trong chum đã ướp thịt tuyệt nhiên không bị ảnh
hưởng gì. Chỉ có tương ngấm vào thịt, bảo vệ cho
thịt chứ thịt không thôi ra tương. Ngày nay, ở
nhiều nơi người ta cũng học cách ướp đó nhưng
dung dịch để ướp được thay bằng nưốc mắm có
pha thêm đường và một ít gia vị như tỏi, ốt...
Cách cải tiến này thì chỉ ưóp được những thỏi
thịt nhỏ, dung dịch dùng để ưốp khi lấy thịt ra
thường bỏ đi. So với cách trữ thực phẩm của
người Việt thì cách dự trữ thực phẩm của người
Mnông đơn giản hơn nhiều. Người Việt xưa cũng
biết tận dụng cái gác bếp, nhưng điều kiện củi
lửa không thể tôl như người vùng sơn cước, nên
cái gác bếp thường thấp và nhỏ công dụng chính
186