Page 131 - Một Số Phong Tục Tập Quán
P. 131

5  đến 6 tháng,  tính từ tháng mười  năm  trước  đến
        tháng tư năm  sau.  Khoảng thòi  gian  ấy cũng  gần
        đủ để cho đất hồi sức.

             Người  Mnông  có  cả  ba  hình  thức  canh  tác:
         quảng  canh,  thâm  canh  và  luân  canh,  nhưng  hai
        hình  thức  chủ  yếu  là  thâm  canh  và  luân  canh.
        Điều  này  cho  thấy,  ngưòi  Mnông  rất  có  ý  thức
        phải  làm  rẫy  để  nuôi  sông  mình  nhưng  không
         quên  giữ  gìn  tài  nguyên  cho  con  cháu  mai  sau.
         Đến nay,  vùng đồng bào Mnông cư trú,  dân số tự
         nhiên cũng như dân sô" cơ học tăng nhanh.  Trong
         khi  đó quỹ đất không thể tăng được.  Đe  đảm  bảo
        cuộc  sông  no  đủ  cho  người  dân  chắc  chắn  phải
         nghĩ  đến  việc  thâm  canh  tăng  năng  suất  lúa.
        Việc  tăng  cường  phân  bón  cho  đất  phải  đặt  ra,
         nhưng  để  thay  đổi  một  tập  quán  đã  tồn  tại  rất
         lâu rồi quả là điều không đơn giản.
            Đất cao nguyên bốn bề chỉ có màu đất đỏ ba-zan
        và  màu xanh của  rừng.  Gió trườn theo lòng thung
        thổi  về lồng  lộng.  Con  người  trở  nên  nhỏ  bé  trước
         không  gian  mênh  mông.  Vì  thế,  mỗi  gia  đình
         Mnông  tuy  làm  riêng  một  rẫy  nhưng  bao  giò  rẫy
        của  họ  cũng  liền  kề  vói  rẫy  của  nhiều  gia  đình
         khác,  thường là người  anh em  trong dòng tộc.  Tục
         ngữ  Mnông  còn  có  câu:  Làm  rẫy  chung  một
         vạt!Làm nhà chung một bon.  Thì ra, người Mnông
        cũng  lượng  được  sức  mình.  Họ  sinh  ra  tập  quán
        làm  rẫy  gần  nhau  để tiện cho  hoạt  động đổi công.
         Có lẽ cũng xuất phát từ hoàn cảnh canh tác như đã


         130
   126   127   128   129   130   131   132   133   134   135   136