Page 129 - Một Số Phong Tục Tập Quán
P. 129
Thòi tiết vùng cao, nơi này khác nơi kia, nóng
lạnh bất thường do vậy thòi vụ rất thất thường.
Người ta không lấy làm lạ khi chỉ cách mấy
quăng dao có nơi lúa đã chín, có nơi lúa đang thì
con gái. Nắm chắc được thòi tiết và kỹ thuật
canh tác lại chuyên cần làm lụng, người vùng cao
Hà Giang đã đi lên từ ruộng bậc thang mà thu
hái những mùa vàng.
4. Ng^ời Mnông làm rẫy chimg một vạt
Người Mnông xa xưa theo tín ngưỡng đa thần.
Núi sông, cây cỏ và các hiện tượng tự nhiên như
sấm sét, mUa gió... đều có thần. Thần có sức mạnh
nghiêng tròi, lệch đất. Điều gì thần cũng biết và
thần có quyền ban phát may mắn cho người hiền
và trừng phạt những kẻ không biết đến bổn phận
và nghĩa vụ, dám xúc phạm đến thần. Người
Mnông gắn bó máu thịt với nương rẫy. Nương rẫy
là đứa con của rừng, cũng là nguồn sông chính của
họ. Con thơ cần sữa mẹ như thế nào thì ngưòi
Mnông cần nương rẫy như thế. Bất cứ hoạt động
nào ở trên rẫy, ngưòi Mnông đều nhớ đến thần và
chịu ơn thần. Chu trình làm rẫy của họ gắn liền
vói chu trình cúng thần. Những nghi thức phản
ánh tư tưởng sùng bái các đấng siêu nhiên luôn
gắn chặt với sức và trình độ sản xuất, bậc thang xã
hội cùng với những quy tắc ứng xử vói tự nhiên,
với con người của cả một dân tộc, vối người Mnông
không phải là trường hỢp ngoại lệ mà chính là một
minh chứng rất rõ ràng.
128