Page 300 - Lý Thường Kiệt
P. 300

vì DÂN -vì DẠO

     sáo,  liền  quay mặt lại.  Thấy bóng vua, lại biết cúi đầu.  Tựa  hồ  như có  trí
     khôn, biết khi động, khi tĩnh" (STDL).
         Nói tóm lại, suốt trong triều Lý, đạo Phật được vua quan trọng, tăng già
     nhiều  kẻ  giỏi  giang.  Cho  nên  ảnh  hưởng  Phật  giáo  ăn  sâu  vào  tất cả  các
     ngành  hoạt  động  của  người  trong nước,  về  phương  diện  tinh  thần  cũng

     như vật chất.



     Chú thích:

        ' Theo T. V. Giáp, các vị tăng đã qua Ấn Độ là:  V ận  K ỳ người Giao Châu, M ộ c   Soa  Đ ề
     Ba  (Moksadeva) người Giao Châu, K h u y   X u n g người Giao Châu (mất ở Thiên Trúc),  T uệ
     D iệm   người  Ái Châu  (ở lại Thiên Trúc),  T rí  H ạn h  người Ái  Châu  (mất ở bắc ngạn sông
     Hằng Hà), Đ ạ i  T h ặ n g  Đ ă n g người Ái Châu (mất ở Ân Độ). 3.
        ^ CHUYỆN NGUYỄN BÔNG, về chuyện N g u y ễ n   B ôn g, sách TT chép: "Năm Quý Mão
     1063,  Lý  Thánh  Tông  đă  bốn  mươi  tuổi,  nhưng  chưa  có  con.  Vua  sai  viên  chi  hầu
     Nguyễn Bông tới cầu tự ở chùa Thánh Chúa. Sau đó, Ỷ Lan phu nhân có mang, sinh Càn
     Đức,  tức  là Lý Nhân Tông".  Sách ấy lại chú  thích  rằng:  Sư chùa Thánh  Chúa bày cho
     Bông phép đầu  thai để vào làm con vua. Sự bại lộ, nên Bông bị chém ở trước chùa, tại
     chỗ mà nay vẫn gọi là C án h  đ ồ n g  B ông. Chùa này, nay ở làng Dịch Vọng, huyện Từ Liêm,
     gần phía tây thị trấn Hà Nội. Cánh đồng Bông ở phía tây, trước cửa chùa.
        Dã sử và  thần tích Ỷ Lan thái hậu (xem sách C h u yện   Ỷ   L an, nhà Minh Tân xuất bản)
     có kể rõ nhiều chi tiết, và chép tên sư chùa Thánh Chúa là Đ ạ i  Đ iên . Đại Điên bảo Bông
     về  nấp  trong buồng  tắm  Ỷ Lan.  Một hôm  Ỷ  Lan  tắm  thì bắt được  Bông còn  ẩn  trong
     buồng. Vua Thánh Tông sai đem Bông đi chém. Khi qua chùa Thánh Chúa, Bông xin vào
     chùa  để  trách sư. Sư cười và trả lời:  "Nếu không hủy thân  này,  thì sao đầu  thai được".
     Bông mới  hiểu  mưu  sâu của Đại Điên và chịu chết.  Sách VSL  không hề chép  đến việc
     Nguyễn Bông.
        CHUYỆN GIÁC HOÀNG, về chuyện G iác  H o à n g thì cả hai sách TUTA và VSL, soạn
     đời Trần, đều có chép. Sau đây, là dịch nguyên văn trong VSL.
        "Tháng 2 năm Nhâm Thìn 1112, người Thanh Hóa nói ở bờ bể có một đứa bé lạ. Tuổi
     mới lên ba, mà người ta nói gì, nó cũng hiểu. Nó tự xưng là con đầu lòng vua, và tự gọi là
     Giác Hoàng (nghĩa là Phật). Phàm vua Nhân Tông làm việc gì, nó cũng biết trước. Vua
     sai sứ tới hỏi, thì quả đúng như lời đồn.  Sứ bèn rước Giác Hoàng về Thăng Long, để ở
     chùa Báo Thiên  (ở chỗ nhà thờ lớn Cơ Đốc, cạnh hồ Gươm). Vua thấy Giác Hoàng linh
     dị, càng yêu dấu; và muốn lập làm thái tử. Triều đình cho là không nên, vua bèn thôi.
        Vua mới sai đặt trai đàn trong cung, muốn sai Giác Hoàng đầu thai để làm con mình.
     Có vị sư ở núi Phật Tích, tên Từ Lộ, hiệu  Đ ạo  H ạn h nghe tin ấy, lấy làm lo. Sư bèn giao

                                        311
   295   296   297   298   299   300   301   302   303   304   305