Page 301 - Lý Thường Kiệt
P. 301

LỸ THƯỜNG KIỆT


        cho em gái vài hạt châu có làm phép, và dặn rằng: "Đến xem hội, hãy giắt châu vào mái
        nhà, đừng để ai thấy". Từ thị làm đúng như lời. Bỗng nhiên, Giác Hoàng phát cơn sốt mà
        ốm. Y bèn nói với người ta rằng: "Ta thấy trong nước lưới sắt bày la liệt khắp; không có
        lối nào vào cung để thác sinh".
           Vua sai lục tìm khắp  trong chốn trai đàn, thì thấy mấy  hạt châu mà Từ thị đã  giấu.
        Vua sai bắt Từ Lộ trói ở hành lang Hưng Thánh, rồi toan kết tội chết. Nhân lúc ấy, em
        vua, Sùng Hiền hầu, vào chầu vua.  Từ Lộ  thấy, kêu  van  thảm  thiết rằng;  "Mong Hiền
        hầu cứu bần tăng. Nếu bần tăng được thoát, thì sẽ vào làm con Hầu để báo đức". Sùng
        Hiền hầu nhận lời. Vào thăm vua, hầu tìm mọi cách cứu Đạo Hạnh. Hầu nói; "Nếu Giác
        Hoàng quả  có  thần lực mà lại bị Từ  Lộ  làm phép yểm  được,  thì  Lộ chả  giỏi  hơn  Giác
        Hoàng hay sao?  Sự ấy đã  rõ. Tôi  nghĩ rằng:  chi bằng vua  cho  phép  Lộ vào  thác  sinh".
        Vua bèn  tha  cho  sư.  Còn  Giác  Hoàng,  thì bệnh  thành  nguy  ngập.  Y  dặn  người  xung
        quanh rằng: "Sau khi ta mất, hãy dựng tháp ở Tiên Du để táng ta"".
           Lời văn dịch trên đây gần giống y như văn trong sách TUTA. Có lẽ cả hai sách đều
        lấy gốc ở một nơi. Nhưng trong TUTA, ở chuyện Từ Đạo Hạnh (53b), có nói rõ vì cớ gì
        mà Đạo Hạnh lại không muốn để Giác Hoàng đầu  thai làm con vua Nhân Tông.  Nhân
        tiện đây, tôi sẽ kể lại chuyện Từ Đạo Hạnh, theo sách TUTA, để ta thấy dưới triều Lý đời
        sống đầy chuyện huyền ảo, và ta có thể so sánh với óc thực tế của Lý Thường Kiệt.
           CHUYỆN TỪ ĐẠO HẠNH.  Đạo Hạnh họ Từ.  Bố tên Vinh, làm  chức tăng quan đô
        sát. Vinh từng du học ở làng Yên Lãng (làng Láng ở gần phía tây thị trấn Hà Nội), lấy vợ
        họ Tăng ở đó, và ở lại làng ấy. Bà sinh Đạo Hạnh. Lúc bé Đạo Hạnh tính thích thảngD, có
        chí lớn. Cử động thế nào, không ai lường được. Ngày thường, ông kết bạn cùng nho giả
        Phí Sinh, đạo sĩ Lê Toàn Nghĩa, và con hát Vi Ât. Tối thì chịu khó đọc sách. Ngày thì thổi
        sáo, đánh cầu, đánh bạc làm vui. Cha thường trách ông là lười biếng. Một đêm, cha lén
        vào phòng ngủ, dòm  trộm, thì thấy đèn chong suốt đêm, sách vở chồng đống,  ôn g thì
        tựa án ngủ, tay không buông sách. Từ ấy, cha không lo nữa.
           Sau, ông dự kỳ thi tăng quan, bèn đỗ.
           Từ  Vinh  thường dùng  tà  thuật  quấy  Diên Thành  hầu  (có  lẽ  là  con  vua  Lý  Thánh
        Tông). Hầu  nhờ pháp sư Đại Điên  dùng phép  đánh chết,  về đoạn này,  thần  tích chùa
        Láng, chùa Thầy và các nơi thờ Từ Đạo Hạnh, có nói rằng Từ Vinh dùng phép tang hình,
        lọt vào trong hậu cung của Diên Thành  hầu để ghẹo kẻ cung nhân.  Hầu  nhờ Đại Điên
        bắt.  Một hôm, Đại Điên  lấy tro rắc trước cửa phòng cung nhân,  rồi  đọc chú, vẽ bùa và
        trao cho cung nhân một cuốn chi ngũ sắc. Đại Điên dặn cung nhân rằng nếu Vinh tới thì
        lấy chi buộc mình y. Đêm ấy, Từ Vinh quả tới. Cung nhân buộc chỉ vào lưng, rồi hô hoán
        lên.  Vinh  túng  thế,  nhưng  không chạy  được;  bèn  biến  hình  làm  con  dán  và  trốn  vào
        vách. Đại Điên tới tìm mãi không thấy. Sau thấy có râu dán  trong vách lòi ra. Đại Điên
        cầm  râu  kéo  ra,  thì  thấy một con  dán  trắng.  Đại  Điên  đánh  chết.  Lại  hiện  ra  thây  Từ
        Vinh.


         Lỗi lạc, không ai bó buộc được. (BBT).

                                          312
   296   297   298   299   300   301   302   303   304   305   306