Page 302 - Lý Thường Kiệt
P. 302

VÌDÂN-VÌOẠO

       TUTA không chép chuyện con dán  ấy, mà chỉ nói Đại Điên  đánh chết Từ Vinh mà
    thôi. Sau đó, TUTA chép nối rằng Đại Điên vứt thây Vinh xuống sông Tô Lịch. Thây trôi
    đến cầu Vu  Quyết (có lẽ Yên Quyết, ở gần góc tây nam thành Thăng Long), trước nhà
    Diên  Thành hầu,  thì  thình  lình đứng dựng lên,  mà  trỏ tay vào  nhà hầu.  Hầu  sợ, chạy
    mách Đại Điên. Pháp sư tới đọc một câu kệ. Thây bèn trôi đi.
       Đạo Hạnh  muốn  trả  thù cha, nhưng kông có kế.  Một hôm, ông rình Đại Điên.  Lúc
    Pháp  sư  đi  ra, ông  toan  giơ gậy đánh,  thì  nghe  trên không có  tiếng mắng, bảo:  "Chớ,
    chớ!". Ông sợ, bèn bỏ gậy mà chạy.
       Ông muốn  sang Ấn Độ học dị  thuật  để chống với  Đại  Điên.  Nhưng  khi  đi  đến xứ
    mán Kim Xi (Mán răng vàng, có lẽ ở vùng Thượng Lào hay Vân Nam), thì đường sá hiểm
    trở quá, nên ông đành trở về. ông bèn lên núi Từ Sơn mà ẩn. Ngày ngày, niệm kinh Đại
    Bi Tâm Đà La Ni, niệm đủ một vạn tám nghìn lần. Một hôm, ông thấy thần nhân tới nói
    rằng: "Đệ tử là Tứ trấn thiên vương. Cảm công đức sư tụng kinh, cho nên lại hầu, để sư
    sai khiến".
       Đạo Hạnh tự biết rằng mình đã học được đạo pháp và thù cha sẽ trả xong, ổn g bèn
    tới cầu Vu Quyết, cầm gậy thử, ném xuống sông. Gậy bèn trôi ngược dòng như rồng lội,
    đến cầu Tây Dương mới dừng,  ông mừng và  nghĩ thầm rằng phép mình sẽ thắng Đại
    Điên. Óng bèn đi thẳng đến nhà Đại Điên. Đại Điên thấy ông, liền nói: "Mày không nhớ
    chuyện  ngày trước sao?"  ông ngửng mặt lên trời, thì không thấy có gì lạ. ôn g bèn lấy
    gậy đánh Đại Điên. Đại Điên phát bệnh mà chết.
       Sau khi thù cha rửa sạch, ông bèn đi thăm các tùng lâm, bàn đạo với các sư Trí Huyền
    ở Thái Bình và Sùng Phạm ở chùa Pháp Vân.
       Rồi đến năm Hội Tường Đại Khánh thứ 3 (1112), xảy ra chuyện Giác Hoàng đã kể trên.
       Sau đó, Đạo Hạnh được tha. ông xin đến nhà Sùng Hiền hầu, dùng phép Đại Điên
    bày cho Nguyễn Bông  trước, để  đầu  thai,  ông cũng nấp ở buồng tắm phu  nhân.  Phu
    nhân  giận,  mách.  Hầu  biết  chuyện,  nên  không  nói  gì.  Phu  nhân  bèn  có  mang.  Ngày
    chuyển dạ, phu nhân theo lời Đạo Hạnh dặn trước, sai người lên chùa Thiên Phúc (chùa
    Thầy) báo tin cho ông. Đạo Hạnh bèn tắm rửa, thay quần áo, rồi vào trong hang núi mà
    chết. Ây là ngày Dương Hoán sinh, tức là Lý Thần Tông.
       Sách TT chép vào  tháng 6 năm Bính Thân 1126. Xác Đạo Hạnh không hư hỏng. Dân
    làng giữ để thờ. Đến đời Minh Vĩnh Lạc, quân Minh sang đánh Hồ Quý Ly, mới đốt mất. 6.
       ^  CHUYỆN  LÊ  VĂN THỊNH.  Lê Văn  Thịnh  đậu  khoa  nho  đầu  tiên  ở nước ta,  mở
    năm 1075; rồi được vào dạy vua Nhân Tông (II1/2). Năm 1084, Văn Thịnh được sai tới trại
    Vĩnh Bình để chia địa giới với Thành Trạc là quan Tống. Năm sau, được cất lên chức thái
    sư. Y giữ chức tể tướng trong mười hai năm. Năm 1096, y bị cách chức và đày đi nơi nước
    độc.  Nguyên do chỉ vì một việc tin dị đoan rất thường thấy ở đương thời. Các sách TT,
    VSL, VĐUL đều có chép chuyện ấy.
       Văn Thịnh nuôi được tên hầu, người Đại Lý (Vân Nam), biết làm phép thả hơi mù và
    biến thân thành hổ báo. Văn Thịnh học lại được phép ấy. Y bèn lập kế giết tên hầu, và
     định dùng thuật ấy để cướp ngôi vua.

                                       313
   297   298   299   300   301   302   303   304   305   306   307