Page 295 - Lý Thường Kiệt
P. 295

LÝ THƯỜNG KIỆT


         chép rằng sư giả làm lái đò chèo thuyền cho Giác. Tính Giác thích làm thơ.
         Bấy giờ có hai con ngỗng cùng bơi trên mặt nước. Giác ngâm:
             Nguyên văn:
             Nga nga, lưỡng nga nga.

             Ngưỡng diện hướng thiên nha.
             Nghĩa là:
             Ngỗng kìa! Ngỗng một đôi.
             Nghểnh cổ nhìn góc trời.

             Sư Thuận nghe, ứng khẩu đọc tiếp:
             Bạch mao phô lục thủy.
             Hồng trạo bãi thanh ba.
             Nghĩa là:
             Nước xanh lồng trắng phủ.

             Sóng biếc chân hồng bơi.
             Giác  khen  sư  hay  thơ và  có  tài  mẫn  tiệp.  Rồi  Giác  làm  thơ  tự  vịnh,
         nhưng tỏ ý kính trọng vua ta. Cho nên lúc Giác ra về, Vua Lê nhờ sư Khuông
         Việt làm bài ca tặng. Bài ca ấy nay còn chép (TT và TUTA). Khuông Việt soạn
         ra bài ca chúc sứ lên đường, lúc cùng nhau uống chén tiễn biệt. Sau đây là
         bài dịch theo đúng điệu và nguyên vận.
             "Trời lành, gió thuận, buồm gấm trương,

             Thần tiên về đế hương.
             Nghìn trùng vượt sóng bể mênh mang,
             Đường xa mấy dặm trường.
             Cạn tình thảm thiết chén ly xương,
             Cầm tay sứ, lòng càng.
             Nhờ đem thâm ý người nam cương,

             Phân minh tâu Thượng hoàng".
             Đó là lời tửu chúc từ thân  thiện đầu tiên trong lịch sử ngoại giao của
         nước Việt. Mà lại là của một vị sư!


                                           306
   290   291   292   293   294   295   296   297   298   299   300