Page 290 - Lý Thường Kiệt
P. 290

VÌDÂN-VỈOẠO


    Uẩn  chuyện  ấy  và  quả  quyết  rằng  họ  Lý  là  họ  của  ông.  Biết  đâu  rằng
    chuyện sấm ấy lại không phải là mưu của Vạn Hạnh.
        về sau, các vua Lý có học hành. Tuy vẫn thích Phật, nhưng một cách
    cao hơn. Triều thần đã có nhiều người học uyên bác. Cho nên ảnh hưởng về
    chính trị của các vị sư bị giảm dần. Cuối cùng, các tăng chỉ giữ những việc
    giảng kinh hay giáo hóa.
        Trong phạm vi tín ngưỡng và kỹ thuật, địa vị các tăng già vẫn rất trọng.
    Các vua và  thái hậu thường mời những vị sư có tiếng vào giữ chùa  trong
    thành nội, để giảng kinh. Các vị Huệ Sinh và Viên Chiếu từng được Lý Thái
    Tổ mời vào cung.  Nhất là  trong đời  Lý Nhân Tông, vua và  thái hậu  Linh

    Nhân  rất mộ  Phật,  thường sai  các  sư,  có  danh  nhất, vào  nội  để  bàn  đạo.
    Những vị  như  Thông Biện, Mãn  Giác,  Chân  Không,  Giác  Hải,  Không Lộ  đều
    được mời và trọng đãi. Cũng nhờ đó mà ta mới có câu chuyện Thông Biện
    bàn nguồn gốc đạo Phật, còn chép lại đến ngày nay.
        Các công, vương, tướng cũng thường hay che chở tăng ni, và tôn trọng
    họ vào bực thầy. Lương Nhậm Văn, Lý Thường Kiệt, Vương Tại, Đoàn Văn
    Liệm, Phụng Càn Vương, công chúa Thiên Cực đều có giao thiệp mật thiết
    với các cao tăng (TUTA). Vả chăng nhiều vị thiền sư là con cháu vua, hoàng
    hậu hay các đại thần. Chắc vì sự liên quan bằng gia đình, ảnh hưởng những

    vị ấy đối với chính trị cũng không ít.
       về mặt kỹ thuật, tăng đồ thường lại có tiếng là có phép thần thông, hay
   biết chữa bệnh một cách thần diệu. Vì vậy mà nhiều vị đã được vua dùng,
   như Minh Không chữa bệnh cho Thần Tông.  Đạo Tuệ được Anh Tông đón
   vào cung cấm chữa cho các cung phi. Nguyện Học có tiếng cầu mưa và chữa
   bệnh rất hay, cũng đã được Anh Tông mời tới.
       Trong đời Thánh Tông và Nhân Tông, vì vua chậm có hoàng trừ, cho
   nên các vị có tiếng biết phép cầu tự, đầu thai, lại rất được quý trọng. Những
   chuyện Đại Điên, Đạo Hạnh còn được để đến ngày nay.

       Nói tóm lại, ảnh hưởng các nhà sư lúc ban đầu trực tiếp với chính trị.
   Nhưng sau, dần dần ảnh hưởng chỉ còn kịp tới cá nhân vua quan. Vì đó mà


                                      301
   285   286   287   288   289   290   291   292   293   294   295