Page 212 - Lý Thường Kiệt
P. 212

LÝ THƯỜNG KIỆT


        cho quân mã dùng. Những người có trách nhiệm về lương thảo như bọn Lý
         Bình  Nhất,  Thái  Dục  và  Chu  ốc  đều  bị  biếm.  (1-8.  M.  Dn,  21-8-1077,  TB
        284/la).
            Còn  Triệu  Tiết  lại  được  hỏi  tội;  vì  có  ngự  sử  Thái  Xác  bênh  vực  (TB
        283/16b).  Nhưng 5  năm  sau  (1082)  khi  bị  đổi  lên  lộ  Phu  Diên,  Tiết  tỏ  vẻ
        không bằng lòng; vua Tống mắng rằng:  "Triệu Tiết trước đây đi  đánh An
        Nam bị  thua,  đã  được  tha  không bị  tội  chết.  Nay  còn  ý  oán.  Nếu  không
         trừng trị thì ai sợ lệnh trên nữa" (TB 326/19a).
            Cho đến Dương Tùng Tiên  thống lĩnh thủy quân, lúc mới về, cũng bị
         tội, nhưng sau được ân xá. (TB 288/6a).

            Tống vội  phủ  dụ  các  quân  lính bị  đau,  cấp  tiền  cho  gia  đình  những
        người tử trận, thưởng những người đã có công, và phạt những người đã có
         tội theo hàng Lý. Từ Bá Tường phải tự thắt cổ (năm 1078, TB 288/7a). Triệu
        Tú trước bày cho ta phép hỏa công, bị phát phối đi Hồ Bắc (năm 1077, TB
        281/13b).
            Các binh mã thuộc An Nam hành doanh được rút về, trừ một số phải
        đóng coi các châu vừa được nhượng. (TB 280/16a).
            Muốn tỏ lòng khoan hồng, vua Tống lại  theo lời Quách Quỳ, xin  thu
        dụng tả lang tướng Nguyễn Căn đã bị bắt ở sông Kháo Túc, và bổ làm hạ
        ban điện thị. (1-6, TB 283/la).

            Tuy vậy, vua Tống vẫn nghĩ đến tương lai. Ngày 14 tháng 9 năm Mậu
        Ngọ 1078, có La Xương Hạo từ Chiêm Thành về tới nơi, dâng các bản đồ vẽ
        đường đi từ Chiêm tới Giao Chỉ. Tống Thần Tông phê thưởng cho Xương
        Hạo và nói thêm rằng: "Từ khi dụng binh ở An Nam, kẻ hiến kế đánh giặc
        kể có hàng trăm.  Lời bàn về  đường thủy, đường bộ  để  tiến quân, thường
        không giống nhau. Chưa biết ai phải. Nên chép các thuyết thành từng loại,
        về mỗi loại, vẽ đồ phụ vào, để sẵn sàng cho việc dụng binh ngày sau"  (TB
        292/6a).
            Nhưng  sau  đó,  Thần  Tông  chán  nản  về  việc  chiến  tranh  và  không
        muốn động đến nước ta nữa. Lý Thường Kiệt thì trái lại, dùng vũ lực chiếm



                                          222
   207   208   209   210   211   212   213   214   215   216   217