Page 207 - Lý Thường Kiệt
P. 207

KHÁNG TỐNG-ĐÒI DAT


    Tống.  Sứ giả là viên văn tư sứ Kiều  Văn  ứng nhận với Quách Quỳ rằng*‘‘^:
    "Chỗ  nào  quân  Tống đã  chiếm  tức  là  đất Tống"  (TB  349/7a).  ông lại bào
    chữa  cho  vua  Lý,  đổ  lỗi  việc  đánh  Ung  Châu  cho  người  Tống  là  Từ  Bá
    Tường đã xui giục (VII/1).
        v ề mặt Tống, lương thảo rất thiếu thốn (X/6). Từ khi đại quân vào đất
    ta, phu khuân vác lương thảo không đủ số. Ngày 17 tháng 12 (K. Ho, DL 14-
    1-1077;  TB  279/17a)  viên  chuyển  vận  phó  sứ  Quảng Tây  Miêu  Thì  Trung

    phải tâu việc ấy về triều. Vua Tống hạ chiếu nói: "Vì số phu không đủ, cho
    nên  binh  phải  dừng  lại  lâu  như  thế.  Vậy  phải  bắt  phu  cho  đủ.  Nếu  bắt
    không đủ bảy phần mười thì châu quan phải phạt một phần và huyện quan
    phải phạt hai phần..."
        v ề sau, khi kê công tội trong việc nam chinh, Triệu Tiết bị klìiển trách vì
    để thiếu  lương (chiếu  18 năm Đinh Tỵ, M.  Dn,  DL  21-8-1077,  TB  283/16b).
    Chính Thúc kể chuyện thiếu lương, phải thở ra câu này: "May có lời giặc xin
    quy thuận, không thì làm thế nào?" (NTDT).
        Tmh hình quân quẫn bách như thế! Mà Thăng Long gần như thế! Các

    tướng Tống không biết nghĩ nên gắng tiến hay nên lui.
        Bấy  giờ  đã  cuối  tháng  Giêng  năm  Đinh  Tỵ,  mùa  nóng  gần  tới.  Các
    tướng Tống đều thoái chí, cùng bàn rằng: "Lương ăn của chín đạo quân ta
    đã  cạn.  Lúc  ra  đi,  quân  có  10  vạn,  phu  có  20  vạn.  Vì  nóng  nực  và  lam
    chướng, quân phu đã chết mất quá nửa rồi. Còn non nửa, cũng đều ốm".
        Quách Quỳ kết luận rằng:  "Ta không đạp đổ được sào huyệt giặc, bắt
    được Càn Đức, để báo mệnh triều đình; đó là bởi Trời! Thôi ta đành liều một
    thân ta, chịu tội với triều đình, để mong cứu hơn 10 vạn nhân mạng"  (TB
    279/22b).

        Quỳ bèn quyết định nhận lời sứ ta, mà lui quân. Quỳ cho người mang
    biểu  của  vua  Lý về  triều  Tống,  và  hẹn  với  sứ  ta  tới  đó  nhận  trả  lời.  (TB
    279/22b).
        Quách Quỳ đã định ngày rút quân. Nhưng sợ quân ta theo đánh, cho
    nên không ban bố cho mọi người biết trước. Đang đêm, Quỳ cho lệnh rút lui


                                      217
   202   203   204   205   206   207   208   209   210   211   212