Page 206 - Lý Thường Kiệt
P. 206
LÝ THƯỜNG KIỆT
Tùng Tiên của vua Tống trong chiếu ngày 23 tháng 2 năm Mậu Ngọ (M. Th,
DL 8-4-1078; TB 288/6a). Thật ra, thủy quân Tống bị thua luôn. Quân lính bị
thương nhiều (theo lời tâu của viên coi Liêm Châu, 8-3 Đinh Tỵ, M. Ng, DL
3-4-1077; TB 281/2a).
Tùng Tiên đậu thuyền ở cửa sông Đông Kênh, đợi tin lục quân, nhưng
không biết tin tức và tình trạng của đại binh ra sao cả. Y bèn sai hai tướng
hiệu dụng, là Phàn Thật và Hoàng Tông Khánh, vượt bể vào biên giới miền
nam nước ta, để dò tình hình và khuyên Chiêm Thành đừng giúp ta. Tùng
Tiên lại khuyên Chiêm Thành nên đem quân chắn các đường từ nước ta vào
nước ấy để phòng khi quân ta, bị quân Quách Quỳ đuổi, chạy trốn xuống
phương nam (TB 288/13b). Chiêm Thành nghe lời và có đưa 7.000 quân chặn
các đường quan hệ (theo lời tụi Thực, TB 288/13b).
Nhiệm vụ đầu của thủy quân, là xui Chiêm Thành đánh ta, như thế là
không đạt. Mà quân Tùng Tiên cũng không vào lọt sông ta, trợ chiến cho
lục quân được. Không có liên lạc với Quách Quỳ, Tùng Tiên đỗ thuyền đợi.
Đến lúc, có lệnh đi đón về mới biết đã hòa bình! Ngày 8 tháng 3 năm Đinh
Tỵ (M. Ng, DL 3-4-1077), vua Tống hạ chiếu có nói rằng: "Nếu Dương Tùng
Tiên chưa về, thì cho quân đi tiếp viện".
Ngày 20 tháng ấy, Tùng Tiên mới về đến nơi.
Thủy quân Tống đã hoàn toàn thất bại, vì không tinh nhuệ bằng thủy
quân ta. Sự thất bại về chiến thuật của thủy sư như thế đá làm hỏng cả
chiến lược của Quách Quỳ.
6. Tống lui quân
Sau khi quân ta thất trận ở Kháo Túc, mất hai hoàng tử, Lý Thường Kiệt nghĩ
đến kế hoãn binh. Vả ta biết rằng quân Tống cũng mỏi mệt lắm rồi. Hễ chúng rút
quân về, thì quân ta lại khôi phục dễ dàng những châu đưcmg bị chiếm.
Vì vậy, Thường Kiệt bèn "dùng biện sĩ để bàn hòa. Không nhọc tướng
tá, khỏi tốn máu mủ, mà bảo an được tông miếu" (LX).
Ông sai sứ tới doanh Quách Quỳ nói: "Xin hạ chiếu rút đại binh về, thì
sẽ lập tức sai sứ sang tạ tội, và tu cống", ông lại bằng lòng nhượng đất cho
216