Page 211 - Lý Thường Kiệt
P. 211

KHÁNG TỐNG-ĐÒI OẤĩ

        Cuộc chiến tranh Lý, Tống khởi đầu từ tháng 11 năm Ất Mão (1075) đến

    đây đã chấm dứt. Ây vào tháng 2 năm Đinh Tỵ (1077). Nó đã kéo dài trong
    15 tháng.
        8.  Kết cục
        Tống không đạt mục đích dự định thôn tính đất Việt, không tiêu hủy
    được binh lực Lý, chi chiếm được đất các châu Quảng Nguyên, Tư Lang, Tô

    Mậu, Môn và Quang Lang là đất rừng núi mà thôi. Nhưng trái lại, bị thiệt
    người, tốn của rất lớn. Ngoài bốn trại Thái Bình, Vĩnh Bình, c ổ  Vạn, Thiên
    Long và  bốn  thành  Khâm,  Liêm,  Bạch  và  Ung bị  tàn  phá,  Tống còn  mất
    quân lính, phu phen rất nhiều. Theo lời Chính Thúc "8 vạn phu vận lương
    và  11 vạn chiến binh chết vì lam chướng.  Còn được 28.000 người sống sót
    về, mà trong đó còn bị ốm nhiều. Kể cả số trước bị địch giết thêm mấy vạn,
    cả thảy không dưới 30 vạn" (NTDT). Tuy so với các số công khai sau này có
    khác, nhưng có lẽ Chính Thúc kể cả thổ đinh.
        Tuy triều đình Tống chúc mừng thắng trận, nhưng ai cũng biết Tống đã
    bị thất bại to, và đã mất thể diện với thiên hạ.
        Vua  Tống cho  kiểm  điểm binh mã. Thấy có 49.506 người, 4.690 ngựa.

    Lúc về đến nơi, trừ số chết bệnh hay vì cớ khác, chỉ còn 23.400 lính và 3.174
    ngựa  (TB 280/17a).  Phí tổn cả thảy mất 5.190.000 lượng vàng.  (Theo lời Từ
    Hy tâu ngày 21 tháng 3 năm Đinh Tỵ, T. Vi, DL 16-4-1077; TB 281/5a).
        Vua Tống nghe lời bàn của Thái Thừa Hi (X, 13), sai các tướng cầm quân
    nam  thảo coi các  châu  ở trên  đường sang Giao Chỉ:  Quách  Quỳ coi Đàm
    Châu, Triệu Tiết coi Quế Châu, Thạch Giám coi Ung Châu và  Đào Bật coi
    Thuận Châu tức Quảng Nguyên cũ. (TB 280/17b).
        Sau, vua Tống xét rõ công tội các tướng cầm quân. Tội chính về Quách
    Quỳ,  vì  đã  trì  hoãn  không  chịu  tiến  binh.  Quỳ bị  đổi  đi  Ngạc  Châu,  rồi
    giáng làm tả vệ tướng quân và an trí ở Tây Kinh (27-7, A.Ho, DL 18-8-1077).
    Vua sai tra cứu duyên cớ sự trì hoãn ấy. Chu Ồc khai vì tể tướng Ngô Sung
    bảo Quỳ đừng tiến binh. Nhưng sự thật là Sung dặn phải xét kỹ lưỡng rồi sẽ
    hành động (TB 303/8b và TĐ). Tội thứ hai là đã không biện đủ lương thảo



                                      221
   206   207   208   209   210   211   212   213   214   215   216