Page 208 - Lý Thường Kiệt
P. 208
LÝ THƯỜNG KIỆT
lập tức. Các bộ binh và kỵ binh không kịp sắp thứ tự, hoảng hốt đạp xéo
nhau mà đi. Tống sử (TS 334) chép việc này, kể thêm rằng: "Quân Giao Chỉ
đóng bên kia sông, rình thấy nhu vậy; nhung biết rằng tướng Đào Bật cầm
hậu quân đi sau, cho nên không dám đuổi theo".
Đào Bật là một tướng văn võ kiêm toàn. Từ khi đánh Quảng Nguyên
đến khi quân tới Phú Lương, Quỳ đã sai Bật cầm quân giữ mặt hậu. Nay
quân rút, Bật cũng có trách nhiệm che chở cho đại quân lui, để khỏi bị quân
ta theo đánh. Bật, rất điềm tĩnh, ra lệnh cho quân sĩ mình không được nhôn
nhao; đợi sáng rồi, mới sắp hàng chỉnh tề, thong thả rút lui. Quân Quách
Quỳ nhờ đó được vô sự. (TS 334).
Các sách không chép rõ ngày rút quân. Nhưng theo sách NTDT thì hai
bên cầm cự nhau 40 ngày ở sông Phú Lương. Ta biết rằng Quỳ đến đó ngày
21 tháng 12. Vậy ngày rút quân về ở đầu tháng 2 năm Đinh Tỵ 1077.
Lý Thường Kiệt, cũng muốn hòa bình, nên cũng không thừa cơ bội ước,
và để quân Tống rút lui yên ổn.
7. Giảng hòa
Quân Tống đã vượt hàng nghìn km, qua biết bao núi đèo mới tới sông
Phú Lương. Chỉ còn vài chục km là đến Thăng Long. Thế mà triều đình
Tống đợi mãi không được tin báo thắng trận.
Ngày đầu năm Đinh Tỵ (1077), vua Tống Thần Tông nóng lòng, phán
rằng: "Triều đình muốn biết sự động tĩnh của quân An Nam hành doanh
từng ngày một. Vậy sai Chu ốc, hiện sung chức quyền phát ở Ung Châu,
phải tâu về hằng ngày. Phu mang điệp, sẽ dùng thứ bài dài đặc biệt, viết
chữ lớn để xa trông rõ, đề chữ Khu mật cấp tốc văn tự (văn tự cấp tốc của bộ
quốc phòng), và sẽ chạy qua các trạm không phải dừng". Nhờ vậy, vua
Thần Tông theo dõi đại quân tiến hằng ngày.
Vua rất quan tâm đến việc này, cho nên luôn luôn xem địa đồ và trình
lục rất kỹ lưỡng. Lúc Quách Quỳ tâu về báo rằng đại quân đã đến Quang
Lang, vua Tống mừng; nói cho các quan biết. Nhưng các cận thần không
biết Quang Lang ở đâu. "Vua bèn giảng cho biết từ Quang Lang đến chỗ
218