Page 160 - Dinh Dưỡng Dự Phòng Các Bệnh Mạn Tính
P. 160
Dinh dưỡng dự phòng các bệnh mạn tính
Người ta đã thấy chế độ ăn và lôl sông có vai trò quan
trọng lốn ở hội chứng X. Án nhiều, ít hoạt động thê lực là các
yếu tô" nguy cơ chính.
Trên thực nghiệm một chê độ ăn có nhiều lipid, nhiều
glucid tinh chê có thể gây phát sinh kháng insulin.
ớ người, một sô" thực nghiệm ngắn ngày cho thấy khi thay
thê" glucid cho các chất béo no ở năng lượng tương đương sẽ
làm tăng đậm độ triglycerid khi đói và tình trạng đó dẫn tói
tăng nguy cơ bệnh mạch vành tim. Như vậy, một chê độ ăn có
glucid cao không nên áp dụng ở người có hội chứng kháng
insulin. Tuy vậy, trong điều kiện ăn uô"ng bình thường vẫn
chưa chứng minh được rằng một chê độ ăn ít glucid có thể làm
giảm nguy cơ bệnh mạch vành còn một chê" độ ăn thoải mái có
nhiều châ"t béo lại dẫn tối tăng trọng lượng. Các châ"t béo no
liên quan chặt chẽ với kháng insulin một cách độc lập với béo
phì. Với tình trạng hiểu biết hiện nay, người ta chưa thây rõ
vai trò cụ thể của các yếu tô" đa lượng riêng rẽ đốì với hội
chứng kháng insulin và lời khuyên tăng châ"t béo thay cho
glucid để giảm nguy cơ kháng insulin còn quá sớm.
Các bằng chứng dịch tễ học cho thấy chê độ ăn giàu quả
chín, rau và các glucid - phức hỢp nhiều chất xơ làm giảm
nguy cơ các bệnh mạn tính. Vì thế lòi khuyên chung là nên
thực hiện chê" độ ăn ít glucid tinh chê", nhiều chất xơ. Trong các
yếu tô" vi lượng người ta kể đến vai trò của crom, đồng, sắt,
vanadium , kẽm và các vitamin chông oxy hóa c và E.
Không nghi ngờ gì nữa về mốì liên quan giữa béo phì và
kháng insulin. Nhiều bằng chứng cho thấy tăng lượng mỡ dự
trữ làm tăng nguy cơ kháng insulin và khi giảm cân, tình
trạng nhạy cảm với insulin được cải thiện.
Hoạt động thể lực đều đặn có thể phòng ngừa sự kháng
insulin và hội chứng X. Hoạt động thể lực có biểu hiện hiệu
quả tiết kiệm insulin cải thiện độ nhạy cảm với insulin và giảm
insulin huyết thanh.
157