Page 414 - Dinh Dưỡng Cận Đại
P. 414

Hoá chất Bảo vệ Thực vật (JMPR, Jomt Meeting on Pesticide Residues) nhằm khảo
          sát đánh giá  mức độ ô nhiễm của các chất hoá học có thể nhiễm vào thực phẩm từ
          môi trưòng.  Riêng JECFA đã khảo  sát trên 700 chất phụ  gia và chất ô nhiễm  hoá
          học,  đặc biệt đã luôn  tái  đánh  giá tác  động gây  độc hại các thành  phần mới  gây ô
          nhiễm đề đảm bảo sức khoẻ của cộng đồng quốc tê theo chỉ đạo vê khoa học của uỷ
          ban Codex Thực phẩm Quốc tế (CAC, Codex Alimentarius Commission) (1, 2).

          2.  Nguyên tắc đánh giá xác định nguy cơ

              Mục tiêu nhằm giảm nguy cơ gây ô nhiễm cho người, xác định giới hạn dư lượng
          các chất độc hại ở mức thấp nhất trong thực phẩm.
              Dựa trên nguyên tắc đánh giá nguy cơ gây độc hại của Viện Hàn lâm Khoa học
          Hoa Kỳ đã đưỢc Roberts và Abernathy cải tiến năm  1995 (3).
          2.1.  Xác  định  phát hiện  định  huớng  gây  độc  hại (Hazard identification) cần  đánh
          giá tính  chất của thành phần  gây độc hại trên người,  động vật và  thu thập các sô"
          liệu trong phòng thí nghiệm (in vitro data). Thử nghiệm trên động vật cần xác định
          độc cấp tính, bán cấp tính hoặc mạn tính, vói các cơ quan dễ bị nhiễm độc đặc biệt
          là gan phổi và cơ quan sinh sản, kiểm tra độc thần kinh, độc gen, độc miễn dịch và
          độc gây ung thư. (4,5).
          2.2. Xác  dịnh  đánh giá liều  đáp  úng nhằm tìm hiểu sự liên quan giữa thay đổi mức
          thể hiện (exposure levels) và tác động đặc trưng, hiệu quả.
          2.3.  Đánh  giá sự  th ể hiện nhằm  xác định  sự  mở rộng phạm vi thể hiện  (extent of
          exposure)  của  thành  phần hoá học  gây độc hại tới nồng độ các chất hoá  học trong
          thực phẩm được sử dụng trong khẩu phần.
          2.4.  Đánh giá tính chất nguy cơ định tính và định lượng, mô tả nguy cơ vối giới hạn
          kèm theo, hoặc bất định sau khi đã đánh giá toàn bộ các yếu tố có liên quan.
              Trên thực tế, phát hiện nguy cơ có thể xác định một hoặc nhiều thành phần hoá
          học  trên động vật hoặc  người thử  nghiệm,  nhưng động vật  là chính,  cần  chọn các
          động vật có thể sử dụng liều cao có đặc tính gần giốhg người để xác định khả năng
          yếu tô" gây ung thư (CPF, carcinogenic potency factor) theo công thức sau;

              Yếu tô" nguy cơ  gây ung thư (cancer risk)  =  CPF  (mg/kg ngày)'* X  sô" lượng thể
          hiện (exposure) (mg/kg/ngày).

              Với các thành phần không gây nguy cơ ung thư sử dụng hai mức qui định trong
          kiểm tra.
              NOAEL (không nhận thấy tác động độc hại no-observed-adverse effect level).

              LOAEL (nhận thấy tác động độc hại ở mức thấp nhất, lovvest-observed-adverse-
          effect)  và chia cho hệ  sô" yếu  tô" bất  định  (UF,  uncertainty factor).  Có  thể sử  dụng
          giá trị bảo vệ sức khoẻ qua mức thể hiện tham khảo (REL, reíerence exposure level)
          có giới hạn an toàn hỢp lý (reasonable safety margin) và mức tham  khảo lượng ăn
          vào  (RIL,  reference  ingested  level)  và  lượng  ăn  vào  chấp  nhận  hàng  ngày  (ADI,
          acceptable  daily  intake)  hoặc  liều  tham  khảo  (RFD,  reíerence  dose)  thường  phụ
          thuộc vào cơ thể theo công thức sau (6);



          406
   409   410   411   412   413   414   415   416   417   418   419