Page 327 - Các Thuốc Chống Dị Ứng
P. 327
không dẫn đến giảm sô" lượng thụ thể, điều này chứng tỏ rằng
hiện tượng tachyphylaxis không phải là vấn đề lâm sàng khi sử
dụng các thuốc kháng cholinergic. Thực tế thụ the muscarinic
có thể xuất hiện nhiều hơn khi sử dụng kéo dài một chất kháng
muscarinic, hoặc khi cắt dây thần kinh phế vị trên động vật thí
nghiệm hoặc trong cấy ghép phổi ở người.
3. Cơ chế tác động
Atropine là một trong các thuốc kháng cholinergic đầu tiên,
có thể được coi là có nguồn gốíc từ các chat đồng vận muscarinic
bằng cách đưa vào trong phân tử một loạt nhóm thay thế để tạo
ra các liên kết van der Waals và làm tăng ái lực đối với thụ thể.
Atropine và các thuốc kháng cholinergic khác tác động như là
các chất đốỉ kháng cạnh tranh kinh điển của Ach và chất tương
tự Ĩ1 Ó. Sự đốì kháng này có thể bị vượt qua bằng cách làm tăng
nồng độ của Ach tại thụ thể hoặc bằng cách sử dụng các chất
kháng cholinesterase để ngăn chặn sự thuỷ phân Ach.
Các chất đốĩ kháng muscarinic dường như có tiềm năng hơn
trong việc phong bế các tác động muscarinic của Ach so vối
trong việc phong bế các tác động của sự kích thích các dây thần
kinh phó giao cảm sau hạch. Ví dụ các liều lượng cao của
atropine sulfate có thể phong bế phản ứng đối với sự kích thích
bằng điện của các dây thần kinh phế vị. Những khác biệt trong
sự ức chế của các chất kích thích dược lý và các kích thích thần
kinh cholinergic có thể là do sự giải phóng Ach từ các tận cùng
thần kinh cholinergic gần với các thụ thể đến mức mà sự phát
tán của Ach đã hạn chế nồng độ của chất đôi kháng đến được vị
trí của thụ thể. Điều này làm phức tạp thêm cho các thí nghiệm
về vai trò của các cơ chế cholinergic sau hạch trong phản ứng
đổi với một sô" kích thích: việc phát hiện rằng một liều lượng của
một sô' chất đối kháng muscarinic, thích hợp để ức chế phản ứng
đốĩ với Ach ngoại sinh (exogenous Ach) lại không thể ức chế
được phản ứng đối với một chất hóa học hoặc một kích thích
329