Page 122 - Bệnh Thường Mắc Thuốc Cần Dùng
P. 122
12. XƠHOÁ VÀ Xơ GAN
- Xơ hoá: tích tụ mô xơ trong gan do mất cân bằng giữa sản sinh
và tiêu huỷ các chất cơ bản ngoại bào, càng trầm trọng thêm do xẹp
xuống và ngưng đọng của những sợi cơ đó. Là phản ứng thông thường
đối với hoại tử và thương tổn tế bào gan: mất ổn định nội môi, viêm,
độc hại, nhất là rượu, nhiễm khuẩn, các bệnh mạch máu và một số
bệnh khác.
- Xơ gan: rối loạn lan toả trong cấu trúc bình thường của gan do
nhiều nốt hạch tái sinh được bao bọc bằng mô xơ. Là một hư hại vĩnh
viễn. Xơ hoá không đồng nghĩa với xơ gan. Vi xơ gan bao gồm tạo nốt
và một suy thoái chức năng gan. Xơ hoá là đặc trưng ban đầu của xơ
gan.
Triêu chứng: Lúc đầu ít sau đó là bải hoải, mệt mòi, biếng ăn, khó ở
và giảm cân. Nếu tắc mât thì vàng da, ngứa, ban vàng. Xuất huyết
phần trên dạ dày ruột do giãn tĩnh mạch thực quản theo sau tăng huyết
áp tĩnh mạch cửa, suy năng tế bào gan cùng với cổ trướng hoặc bệnh
não.
Điều tri: Phổ biến ở các bệnh gan mạn, rõ nhất của xơ gan là tăng
huyết áp tĩnh mạch cứa. Dựa vào mô học sinh thiết, thuốc nhuộm đặc
hiệu làm nổi bật mô xơ.
Điều trị thường được nhằm vào nguyên nhân gốc. Corticoid
chống viêm.
Penicillamin, colchicin đang thử nghiệm.
Interferon gamma, 2-oxoglutarat, tương tự prostaglandin có triển
vọng.
Azathiopin cũng hữu ich.
Xoá bỏ tác nhân độc hại, chú trọng dinh dưỡng (cả các vitamin bổ
sung).
Trị các biến chứng. Kiêng ăn mỡ, tăng glucid. protid. Có thể dung
các thuôc lợi gan như methionin, legalon. Neu phù. cổ trướng:
furosemid, Spironolacton và kali Chlorid. Chọc rút nước cổ trướng rồi tai
truyền nước.
Các thuốc khác: (xem muc 7/VIII).
118