Page 507 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 507
công việc này ra thành thủ pháp. Sau này, đọc nhiều
sách mĩ học, tôi thấy hình như Mĩ học không nói
đến tâm lí học các giác quan. Tôi lại chạy vào Tâm
lí học các giác quan để tìm câu trả lời. Anh Tô Ngọc
Vân có cho tôi biết màu đỏ tự nó nhắc đến mặt trời
vá lửa cho nên gây cảm giác nóng, màu lục tự nó
gây nên cảm giác lá cây cho nên mát. Tôi có gắng
tự lí giải những cảm xúc của mình qua các lí thuyết
nghệ thuật. Đó là nguyên nhân của điều sau này
tôi gọi là thao tác.
Tôi nhìn văn hóa ở khía cạnh đồ vật bán ở thị
trường, có thể nuôi sống người làm và làm giàu đất
nước, nhưng vẫn nêu cao nhân cách con người Việt
Nam với tính cách một đóng góp vào nhân cách con
người vào thời đại náy. Tham vọng của tôi là làm
sao cho thế giới tiếp nhận nhân cách Việt Nam qua
đồ vật làm họ ham thích. Trong việc này tôi nhìn
khác một số người. Đối với đa số người cái thiếu là
đầu tư, thiết bị. Tôi cho cái thiếu là ở kiến thức.
Lẽ ra, câu chuyện đầu tiên lầ học. Học rồi mới dạy.
Trong một thời gian dài sự say mê của nhiều người
là "dạy". Có một quan niệm khó hiểu: cứ làm, có
sai thì sửa. Đi con đường ấy không thể nào làm
nước nhanh chóng giàu có được. Cái gì cũng phải
học, từ khách sạn, buôn bán, du lịch, cho đến làm
khoa học. Neu không, nhà mình xây người ta không
ở, khách sạn người ta không thuê, sách mình in
người ta không đọc và vân vân. Bất cứ nước nào
muốn đổi mới cũng bắt đầu bằng gửi người đi học.
Không biết trong việc này ta có một chính sách nào
509