Page 472 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 472
Thực dân Pháp vì thấy chiếm Việt Nam quá dễ
nên quên rằng nhân dân nước này có truyền thống
yêu nước nhất thế giới. Nó đã bỏ m ất cơ hội cứu
vãn chế độ thuộc địa trong cái phần có thể cứu vãn
được. Khi giải pháp hòa bình bị thủ tiêu, nước Việt
Nam do truyền thống ngàn năm bất khuất, biết tìm
một giải pháp khác sẽ thủ tiêu toàn bộ chế độ thuộc
địa của Pháp và không chỉ của Pháp.
Để đối phó với một phong trào Đông du thứ hai,
thực dân Pháp bắt buộc phải chính mình phổ biến
văn hóa Pháp và chấm dứt ảnh hưởng văn hóa Trung
Quốc. Chế độ khoa cử bị hủy bỏ trong toán quốc
năm 1919. Chữ Hán và chữ Nôm từ 1920 biến mất
vá cái cầu nối liền văn hóa Trung Quốc với văn hóa
Việt Nam cũng mất luôn. Người Việt Nam từ đó
gần như không biết gì về những chuyển biến của
văn hóa Trung Quốc: một vận động văn hóa to lớn
như cuộc vận động Ngũ Tứ năm 1919 không được
ai nhắc đến cho đến năm 1943 nhờ những bản dịch
của Đặng Thai Mai. Một cuộc cải cách giáo dục năm
1917 chia chế độ giáo dục thành ba cấp: cấp sơ đẳng
(3 năm), cấp tiểu học (3 năm) và cấp cao đẳng tiểu
học (4 năm). Những người tốt nghiệp cao đẳng tiểu
học có thể làm thủa phái ở các cơ quan Nam Triều
hay làm thông phán ở các cơ quan của Pháp, họ
biết đôi chút về khoa học và văn học không giống
như cách đào tạo thông ngôn ngày trước. Những
người tốt nghiệp cao đẳng tiểu học có thể học tiếp
ba năm để thi tú tái.
474