Page 255 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 255

sự  kiêng  húy  ít  ảnh  hưởng  tới  ngôn  ngữ  nên  chọn
    nhứng  chữ  rất  ít  dùng  để  đặt  tên  cho  các  con,  và
    trong  bang  giao  với  Trung  Quốc  tự  gọi  mình  bằng
    một  tên  khác.  Còn  các  triều  đại  nói  chung  đều  có
    những lệnh kiêng húy ban bố nhiều lần,  cách tránh
    kiêng  húy  bằng  thêm  nét,  bớt  nét,  viết  đảo  ngược
    vị  trí,  chẳng  hạn  chữ  "thi" tên  của  Tự  Đức  thường
    viết bộ nhật (ngày) bên trái, chữ tự (chùa) bên phải,
    nhưng viết phải đảo vị trí phải thành trái, trái thành
    phải...  Có  khi  vì  kiêng  húy  má  phát  âm  chệch  đi,
    thí dụ chữ  "hoàng"" (vàng) vì kiêng tên Nguyễn Hoàng
    mà  ở  miền  Trung  đọc  là  "huỳnh"...  Thời  nào  cũng
    công  bố  một  danh  sách  những  từ  kiêng  húy.  Các
    thí  sinh  phải thuộc lòng danh  sách  này.  Nhưng khi
    danh sách dài  đến vài chục chữ mà những chữ phải
    kiêng lại là những chữ thường dùng, thì chỉ sơ suất
     một  chút  lá  phạm  tội.


         7.  Thi  hội

         Tuy  số  người  thi  hương là  hàng ngàn  nhưng số
     người  đỗ  rất ít.  Những người  đỗ  chia  làm  hai  hạng
     là  cử nhân và  tú  tài.  Chỉ  những ai  đỗ  cử nhân mới
    có  khả  năng  làm  quan,  tiếp  tục  thi  hội,  còn  ai  đô
    tú  tái,  thì  trở về  lâng  tham  gia  váo  sinh  hoạt  thôn
    xã.  Người  đỗ  đầu  cử  nhân  gọi  lá  Thủ  khoa,  hay
    Giải nguyên,  vá  nhân  dân gọi  ông ta  lá  "Ong Giải".
    Nhiều  người  tú  tài  vẫn  tiếp  tục  thi  kỳ  sau  để  đỗ
    cho  được  cử  nhân.  Tú  tài  với  cử  nhân  không  hơn
    nhau  về  học  vấn,  chỉ  khác  nhau  ở  điểm  biết  dùng
    chữ  điển  cố  cho  mới  mẻ,  bóng  bẩy  hay  chỉ  là  bình


                                                           257
   250   251   252   253   254   255   256   257   258   259   260