Page 203 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 203

thiết để giúp cho sự tiếp thu thành công không phải
       mò  mẫm,  tránh  được những va vấp  hết làm lại  sửa
       và  mỗi  lần  sửa  vừa  tốn  công,  hao  của,  lại  càng  xa
        mục  đích  hơn,  bởi  vì  thực  tế  đã  thay  đổi  khác  với
        dự  kiến.

            3.     Tư tưởng con  người  là  kết quả  của  sinh  hoạt
        vật chất, vậy tôi  sẽ xuất phát từ sinh  hoạt vật chất
        để xét. Nho giáo Trung Quốc như khi nó hình thành
        trên 2500 năm ở Trung Quốc, với tính  cách một học
        thuyết  của  Khổng  Khâu  không  phải  lá  một  sáng
        tạo  theo  kiểu  một  hệ  thống  tư  biện  xuất  phát  từ
        một trí tuệ lỗi lạc,  điều mà ta có thể thấy ở Xô-krát
        (Socrate), Pla-tông (Platon) hay ở A-ri-xtôt (Aristote).
        Hơn  ai  hết,  Khổng  tử  nhận  thức  rõ  điều  này  khi
        nói:  "Tôi  thuật  lại  mà  không sáng  tạo,  tôi giữ chữ
        tín  và yêu  cái xưa”.  Trước  Khổng tử 500  năm,  Chu
        Công  Đán  đã  tổng  kết  cách  cai  trị  các  đời,  đưa  ra
        một  hệ  thống  tư  tưởng  lấy  chữ  "lễ"  làm  nền  tảng.
        Cho  nên  Khổng  tử  nói:  "Nhà  Chu  noi  gương  hai
        triều  đại  trước  (nhà  Hạ  và  nhà  Thương),  cái  văn
        của nó (nhà  Chu) rực rỡ lầm sao! Ta  theo nhà  Chu".
        Không phải ngẫu nhiên mà trong các văn miếu Chu
        Công  sánh  đôi  với  Khổng  tử,  thậm  chí  Hồ  Quý  Ly
        cho  Chu  Công là  tiên  thánh  còn  cao  hơn  Khổng tử,
        trong lúc  Khổng tử  chỉ  lá  tiên  sư.  Như  vậy câu  hỏi
        đầu tiên lá: cơ sở vật chất gì sản sinh ra một truyền
        thống tư tưởng trong đó.  Khổng tử chỉ là  một người
        trong  số  những  người  khác.
            Những  người  nghiên  cứu  triết  học  có  xu  hướng
        đề cao quá đáng vai trò của các nhà tư tưởng,  tưởng


                                                              205
   198   199   200   201   202   203   204   205   206   207   208