Page 168 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 168

Đời  tôi  đã  nghe  những  lời  chỉ  trích  Khổng  tử
       như thế  má  đánh  im  lặng vì  nói  ra  không tiện.  Tôi
       trình háy ở đây những lời giải thích của tôi có  bằng
       chứng  rõ  ráng  để  bác  bỏ  cho  tiện.


            II.     Sự KHÚC  XẠ  CỦA  KHỔNG  HỌC,  VÀ  s ự
       RA  ĐỜI  CỦA  NHO  GIÁO

           Xét  về  thực  chất,  Nho  giáo  không  phải  là  một
       học thuyết do Khổng tử sáng lập. Các sách mà Khổng
       tử  dùng  để  dạy  các  môn  đệ  như  Kinh  Thi,  Kinh
       Thư,  Kinh  Lễ đều  đã  có  tử  trước,  trong  đó  vai  trò
       của  Chu  Công  là  hết  sức  quan  trọng.  Chế  độ  giáo
       dục  đời  Chu  chủ  trương  dạy  lục  nghệ  là:  Lễ,  nhạc,
       xạ  (bắn  tên),  ngự  (điều  khiển  xe  ngựa),  thư (sách),
       và khoa học về các con  số.  Nó công phu và  tốn kém
       nên  chỉ  dành  cho  quý  tộc,  khép  kín  trong  những
       gia  đình  chuyên  nghiệp  với  tính  cách  đặc  biệt  của
       Trung  Hoa  so  với  tất  cả  các  nước.  Nó  sẽ  cấp  cho
       văn hóa Trung Quốc một tính chất quý tộc trở thành
       gần  như  đồng  nghĩa  với  văn  hóa  Trung  Hoa  chính
       là do cách lựa chọn của KKổng tử.  Sai  lầm của Nho
       học  từ  đời  Hán  trở  đi  là  lấy  cái  kinh  này  làm  nội
       dung  của  Khổng  giáo.  Không  phải  thế.  Các  kinh
       náy lá học vấn chung của Trung Hoa cổ đại.  Trường
       phái  nào  cũng  học,  vậy  không  thể  xem  đó  là  của
       Nho  giáo.  Cái  phần  của  Nho  giáo  là  cách  lý  giải
       của  Ediổng tử về  các  kinh  này.  Qua  "Luận  ngữ",  ta
       thấy  Khổng tử  dạy  học  trò  "Chớ nghĩ xằng bậy khi
       học  Kinh Thi"  tức  là  đừng  tin  vào  những  chuyện
       quỷ thần, trời và  người giao tiếp với nhau cũng như


       170
   163   164   165   166   167   168   169   170   171   172   173