Page 163 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 163

- Cái đạo của phu  tử chỉ có "trung thứ" mà  thôi".
   (Chương  IV.  Lý  nhân).
        "Trung"  là  "làm  hết  sức  của  mình,  theo  mong
   muốn  của  mình"  còn  "thứ" là  "điều  gì  mình  muốn
   cho  mình  thì  làm  điều  ấy  cho  người  khác,  điều  gì
   mình không muốn cho mình  thì đừng làm cho người
   khác".  Chân  lý  náy  tồn  tại  trong  hầu  hết  mọi  nền
   văn  hóa,  nhưng  lấy  nó  làm  nguyên  lý  quán  triệt
   toàn  bộ  một  học  thuyết  đó  là  đặc  điểm  của  Khổng
   học.  Đây không phải tình yêu vì theo Chúa trời hay
   để  được  giải  thoát  mà  chính  vì  giá  trị  nhân  cách
   mình  ngay  trong  cuộc  sống  hiện  tại.
       Vì  Trung  Hoa  không  có  một  nền  triết  học  lấy
   nhận thức  luận  làm  nguyên  lý chủ  chốt,  mà  đây là
   thành  tựu  của  triết  học  cổ  điển  Đức,  cho  nên  khi
   giải  thích  hai  chữ  "Cách  vật,  Trí  tri"  trong  "Đại
   học",  điều  mà  Tôn  Dật  Tiên  đã  nhắc  đến  ở  trên,
   gặp nhiều  mâu thuẫn.  Tiếc rằng các thẻ tre  để  giải
   thích  hai  chữ  náy  đã  m ất  đi  cho  nên  đời  sau  giải
   thích  theo  cách  hiểu  của  mình.  Cho  đến  nay  việc
   giải  thích,  theo tôi  chẳng ăn  khớp gì  với học  thuyết
   của Khổng tử cả,  bởi  vì  trong "Luận  ngữ"  không hề
   có  một câu  nào  án khớp  với  lời  giải  thích hết.  Cách
   giải  thích  của  Chu  Hy  về  "Cách  vật" là  "Phàm  sự
   vật  trong  thiên  hạ,  không  có  cái  nào  là  không  có
   cái  lý  của  nó.  Chỉ  vì  ta  không  đạt  đến  cái  lý cùng
   cực  của  nó  cho  nên  cái  biết  của  ta  không  triệt  đê.
   Cho nên sách  "Đại học" mở đẩu dạy án khiến người
   học  giả  phàm  gặp  sự  vật  trong  thiên  hạ  thì  đều
   nhân  cái lý  đã biết mà  đi  đến  cùng để đạt  đến  sự


                                                         165
   158   159   160   161   162   163   164   165   166   167   168