Page 158 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 158
thế, nó lại ở trung khu vực nước ta (nước Lỗ), nó
ỉà bẩy tôi xã tắc của ta. Tại sao lại đánh nó?
Nhiệm Hữu đáp:
- Õng thầy chúng con muốn thế. Hai con là bầy
tôi đều không muốn.
Khổng tử nói:
- Này anh cầu, Chu Nhiệm (nhà sử gia nổi tiếng
ngày xưa) có nói: "Neu có thể dốc hết sức mình thì
làm quan; còn nếu không thể làm được thì thôi quan.
Thấy người bị nguy mà không giúp, thấy người sắp
ngã mà không đỡ, thế thì giúp đỡ chỗ nào? Đã thế,
điều anh nói là sai. Khi con hổ, con tê ngưu thoát
khỏi chuồng, khi còn rùa hay ngọc bích rời khỏi
rương, đó là lỗi của ai?
Nhiệm Hữu nói:
- Nhưng giờ đây nước Chuyên Du vững mạnh
lại ở cạnh thành Phí (thành của họ Quý). Neu nay
không lấy thì sê là mối nguy cho con cháu ông ta
sau này.
Khổng tử nói:
- Anh Cẩu! Người quân tử ghét cái trò nói năng
quanh co không nói mình muốn nhưng thế nào cũng
làm. Khâu (tên Khổng tử) này nghe nói: "Người lầm
chủ một nước, một nhà không lo vể điểm dân ít,
mà lo về điểm phân phối không đều, không lo về
điểm nghèo mà lo về điểm không yên. Bởi vì nếu
phân phối đều thì không nghèo, nếu yên thì không
bị nghiêng ngả. Chính vỉ như thế cho nên nếu như
những kẻ ở xa không phục thì trau dồi cái văn và
160