Page 354 - AllbertEstens
P. 354

trục của hệ tọa độ: V = ai + bj + ck, a, b, c là các thành phần của



                                                                               V):





                                                                                                                                          V = X a j u j ’


                                                                                                                                                        j  '





                                                                                trong đó aj  là tích vô hướng của Uj và \ị/:





                                                                                                                                          a j  =   (U j,  Vị/).                                                         ( 6 )




                                                                                               Các  toán  tử  trong  cơ  học  lượng  tử,  do  được  gắn  vối  các



                                                                                quan  sát được và do đó các giá trị riêng tương ứng của nó phải


                                                                                là các giá trị thực, cần phải thoả mãn điểu kiện sau đây:






                                                                                                                      (vị/, Âvị/)  =   (Âvị/,  Vị/),                                                                    (7 )



                                                                               hay dưới dạng quen thuộc hơn:





                                                                                                                      / 1|/*(ÂI|/) dV = / (Âvj/)*v|/ dV.                                                               (8)




                                                                                               Các toán tử có những tính chất (cần thiết)  như vậy được



                                                                               gọi là các toán tử Hermite.




                                                                                               Như  vậy,  cho  đến  đây  chúng  ta  đã  có  được  một  sô" khái



                                                                               niệm  toán  học  tối  thiểu  cần thiết để có  thể  phát biểu  về hình



                                                                               thức  luận  tổng  quát  của  cơ  học  lượng  tử.  Trong  sự  phát  biểu



                                                                               này, các vật thể toán học thuần túy (vectơ, toán tử) đã được sử



                                                                               dụng để chỉ các vật thể vật lý (trạng thái, quan sát được) và vì


                                                                               vậy chúng thường được gán thêm những bổ ngữ có tính chất vật



                                                                               lý:  thay  cho  "vectơ",  ta  bắt  đầu  nói  "vectơ  trạng  thái",  "hàm



                                                                               trạng thái" hay "hàm sóng”; thay cho "vectơ riêng", ta nói "hàm



                                                                               riêng”;  và  thay  cho  "toán  tử",  ta  có  thể  nói  "toán  tử  quan  sát


                                                                               được" hay "quan sát được".





                                                                                              Để có thể thấy rõ các đặc điểm của lý thuyết  mới mà từ đó



                                                                               đã nẩy sinh những tranh cãi về cách hiểu  (giải thích) nó, trưóc



                                                                               khi  trình  bày  hình  thức luận,  chúng ta  hãy nhắc lại  một cách


                                                                               khái quát sự trình bày lý thuyết cổ điển (Messiah  [2], tr.  3, gọi



                                                                               là  "học thuyết cổ điển")  mà  nhìn chung các nhà vật lý cho đến







                                                                               352
   349   350   351   352   353   354   355   356   357   358   359