Page 86 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 86
Sau khi xem xét, xác minh, chúng được tin báo ở xã Mỹ Quới có cô
gái tên Huệ, là người làm ăn bình thường, không dính líu gì đến cộng
sản. Vì không tìm được chứng cớ kết tội, tôi được trả tự do. Còn đổng
chí Dương Công Nữ bị kết án năm năm tù do tội làm quốc sự.
Trước khi ra tù, tôi có nhờ Hai Liên (giao hên của Xứ ủy ngày
trước) còn ở lại trong trại giam Phú Mỹ gởi cho anh Hoàng chiếc
khăn mùi soa* trắng, trên bốn góc tôi có thêu bốn câu thơ:
"Đã tró t chung vai thờ lý tưởng
B ao nài tử biệt với sanh ly
M ưu cho nhân loại đ ẩ y vui sướng
H ạnh ph ú c riêng, chờ đ ể m ộ t khi...".
Tôi được đưa vê' tỉnh Rạch Giá, tỉnh đưa tôi vể quận Phước Long,
rồi từ Phước Long đưa tôi vể làng Mỹ Quới, ở đây không nhận, do
biết tôi không phải là cô gái tên Huệ làm ăn bình thường, và họ giao
trả tôi vể quận Phước Long, quận Phước Long lại giải trả vể tinh Rạch
Giá. Tỉnh trưởng gọi tôi lên để tra vấn:
- Chị nói chị ở Mỹ Quới, sao tôi đưa về Mỹ Quới họ không nhận
mà lại trả vể đầy?
Để tự bào chữa tôi thưa với tỉnh trưởng:
- Mấy ông ở làng xa mặt trời nên mặc tình ức hiếp dân lành. Mấy
ổng thấy tôi thân gái yếu đuối, thế cô, đêm đến phá rầy, bị tôi phản
đối, họ ghét đặt điều trả tôi vể cho quận.
- À, ra là như vậy...
Tinh trưởng Rạch Giá cho người đưa tôi vể địa phương, chịu sự
quản thúc tại gia.
Ra khỏi tù, tôi vể nhà với thần xác gẩy gò đau yếu, lòng uất hận căm
thù đế quốc thực dân không bao giờ nguôi.
1. Mouchoir: Khăn tay.
Tiếng sóng bủa ghểnh 85