Page 82 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 82
- Đến đúng địa chỉ rổi đó, không có lộn đâu!
Thì ra cơ sở của Xứ ủy đã bị lộ rồi. Hôm đó là ngày thứ bảy, tôi bị
giữ lại đây một ngày một đêm. Trong thời gian này, tôi suy nghĩ sắp
đặt lời khai báo sao cho hỢp lý. Tôi nhớ tới người chị họ ở quê tên là
Huệ, vốn là người làm ăn chân chất, không dính líu gì đến quốc sự.
Tôi sẽ nhận tên mình là Ngô Thị Huệ, vì bọn hội tể ở quê đều biết rất
rõ cả gia đìiủi tôi thoát ly đi làm cách mạng.
Sáng sớm ngày thứ hai, tôi bị đưa về bót Catinat*. Tôi bị chúng
khảo tra bằng đủ mọi đòn hiểm độc. Tôi một mực khai tên Ngô Thị
Huệ, là gái đã có chồng, tên Dương Công Nữ, làm thầy thuốc bắc, quê
ở Mỹ Quới. Tôi nhận được thư của chồng gọi lên Sài Gòn để cùng anh
mở tiệm may tìm kế sinh nhai.
Rất may là nhờ từng công tác ở Cầu Ngang, Trà Vinh, quê đồng
chí Nữ, nên chúng hỏi gì về quê quán, nhân thân của anh tôi đểu biết
cả. Đổng chí Dương Công Nữ đã bị địch bắt trước đó. Tám tháng
sau địch mới cho tôi gặp đồng chí Nữ để đối chất, giữa lúc đổng chí
Dương Công Nữ tỏ ra rất lúng túng cứ nhìn tôi, do không biết trước
lời khai bịa của tôi, tôi vọt miệng nói luôn:
- Các ông lớn đã biết hết rồi, tôi đã khai, tôi tên là Ngô Thị Huệ,
quê ở Mỹ Quới, làm nghể thợ may, lên đây tìm anh để mở tiệm may
thêu, còn anh hốt thuốc bắc...
Chúng truy manh mối bâng cách hỏi:
- Ai làm mai?
Tôi nói:
- Chúng tôi làm ăn gặp nhau, không ai làm mai cả...
Trong suốt tám tháng bị giam ở khám Catinat, bót Giếng Nước...
tôi bị khảo tra đánh đập rất dã man, chúng buộc tôi phải trả lời nhiều
vấn để, trong đó có mối quan hệ giữa tôi và anh Quản Trọng Hoàng
mà chúng biết đã bị bắt với tội danh đương chức bí thơ Liên tỉnh ủy
1. Nay là trụ sở của Sở Ván hóa Thể thao, số 164 đường Đổng Khởi Qxaận 1 TP. Hồ
Chí Minh
Tiéng sóng bủa ghénh 81