Page 80 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 80

Cuộc khủng bố trắng khắp Nam kỳ, những trận càn quét, đàn áp
      khốc hệt, những cảnh tang thương sau các cuộc ném bom hủy diệt
      của giặc làm thiệt mạng biết bao đồng bào chiến sĩ cách mạng; hàng
      trăm đồng chí ta bị xử tử hình, hàng ngàn người khác bị đày ra Côn

      Đảo, thân thể vùi sầu ở nghĩa trang Hàng Dương. Tội ác này dán ta
      khắc cốt ghi xương... Đời đời trong tám khảm mỗi chiến sĩ Khởi nghĩa
      Nam kỳ in đậm tên người, tên đất làm rạng ngời trang sử vàng của
      Đảng, của dân tộc như Ngã Ba Giồng (Hóc Môn), Vĩnh Kim  (Mỹ
      Tho), rạch Cây Trôm, Gò Ân Nước Xoáy, Vũng Liêm (Vĩnh Long),
      Cà Mau, Hòn Khoai (Bạc Liêu) v.v...
         Hơn một tháng sau ngày Nam kỳ khởi nghĩa, ngày ba mươi tháng
      mười hai năm 1940, tôi nhận được giấy triệu tập của Xứ ủy họp bàn kế
      hoạch khởi nghĩa lần thứ hai. Do tình hình còn căng, đồng chí Quản
      Trọng Hoàng, bí thơ Liên tỉnh ủy Hậu Giang không thể đi được. Từ
      Vĩnh Long tôi sang Trà Vinh gặp đồng chí Dương Công Nữ (đại diện
      Xứ ủy), tôi cũng gặp đổng chí Phan Văn Bảy, Xứ ủy viên; đổng chí Hai
      Trà tức Hai Ho đại diện cho Tỉnh ủy Trà Vinh, tôi đại diện cho Tỉnh
      ủy Vĩnh Long. Vì chưa tới ngày họp chính thức, tôi tranh thủ quay trở
      lại để báo cáo nội dung cuộc họp ở Trà Vinh cho đổng chí Hoàng biết.

         Để tránh địch theo dõi tôi đi lại bẳng đường sông và có chặng đi
      bộ. Đêm đó trời tối như mực.  Dòng sông Măng Thít chảy xiết, tôi
      chèo xuồng năm lá ngưỢc dòng, bị nước cản, xuồng nhích lên hết sức
      khó khăn,  đuối quá tôi muốn tấp xuồng vào rặng bần để chờ nước
      xuôi dòng. Nhưng lòng xốn xang nghĩ đến những tổn thất lớn trọng
      cuộc khởi nghĩa, bao đồng bào đổng chí ta hy sinh, bao nhiêu anh em
      bè bạn bị bắt.
         Chèo xuồng dọc bờ sông, nhìn lên các lùm cây bần nối dài, từng
      bầy từng bầy đom đóm lập lòe chớp tắt, cảnh vật quen thuộc này sao
      đêm nay tôi như hờ hững, vì trong lòng đang ngổn ngang lo lắng,
      tình hình khởi nghĩa đã bị địch điên cuồng đàn áp. Xuồng đi ngược
      dòng, tay chân như muốn rã rời, nhưng nghĩ đến trách nhiệm, chí khí
      đảng viên tôi như có thêm sức đẩy mạnh mái chèo đưa xuồng có trớn
      lướt tới. Vào khoảng hai, ba giờ sáng, tôi vể đến Long Hổ, đầm mũi



                                                        Tiéng sóng bủa ghénh  79
   75   76   77   78   79   80   81   82   83   84   85