Page 83 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 83
Hậu Giang, chỉ huy khởi nghĩa ở miền đất này. Tôi một mực khai
không biết ông Quản Trọng Hoàng là ai. Bọn mật thám bót Catina
không cam chịu thua mà gấp rút gởi hình tôi về Cẩn Thơ để thẩm tra
các tù nhân cộng sản, và cuối cùng chúng hả hê nhận đưỢc lời khai
báo tông tích của tôi là "người yêu” của Quản Trọng Hoàng. Chúng
lập tức bày ra một cuộc “đối chất”.
Hôm chúng giải tôi qua Tòa án Sài Gòn trên đường Mac Mahon*
gặp bồi thẩm để "đối chất” với Quản Trọng Hoàng. Vừa trông tháy
anh, tôi cố gắng hết sức tự trấn tĩnh, tỏ ra dửng dưng xa lạ. Tên bổi
thẩm ra hiệu bảo anh ngổi trước một bàn nhỏ rổi hất hàm ngó vể
phía tôi:
- Có biết người này không?
Tôi lắc đầu:
- Không, tôi không biết người này.
Anh Hoàng cũng quả quyết:
- Tôi không biết cô này. Hôm trước do bị mấy ông đánh đau quá,
nên khai đại vậy, chớ thật tình tôi không biết cô ấy.
Vặn đi hỏi lại đủ mẹo, tên bồi thẩm chẳng moi ra được sơ hở nào
trong lời khai của tôi và anh Hoàng, chúng đành đưa chúng tôi vể
khám lớn^ trên một chiếc xe trùm kín. Tôi định hỏi thăm sức khỏe
của anh và các đổng chí thân quen, nhưng chưa kịp nói, anh nhìn tôi
chậm rãi như đã từng nói với nhau:
- Chắc chị bị khảo tra, đánh đập nhiểu lắm phải không?
- Đã rơi vào chốn này sao tránh khỏi đòn roi, còn anh?
- Chúng nó tra tấn dữ lắm, nay cũng đỡ rồi. Chắc sẽ không khỏi
chúng nó kêu án... có thể “tử hình”.
Nghe hai tiếng “tử hình”, tôi lặng thinh trong phút giây, nhìn anh,
1. Nay là đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa Qụận ITP. Hổ Chí Minh.
2. Nằm trên đường La Grandière, nay là Thư viện Tổng hợp nâm trên đường Lý Tự
Trọng Quận 1 TP. Hồ Chí Minh.
82 HỔI ứ c NGÔ THỊ HUỆ