Page 195 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 195
rún ép* các chị phải ký giấy “ly khai Việt Cộng”; phải tuyên bố cắt đứt
quan hệ với chồng. Dù bị bọn ác ôn đe dọa, dụ dỗ, cưỡng ép đủ mọi
cách, các chị vẫn giữ lòng kiên trinh và một mực chống đối. Bọn ác
ôn quơ được thứ gì như cọc rào hay báng súng là thẳng tay bổ lên đẩu,
lên ngực, lên lưng chị em. Máu chảy đầm đìa, đau đớn quá có chị buộc
miệng kêu “Bác Hổ ơi! ”.
Nhìn Bác lắng nghe một cách đăm chiêu, đầy xúc động, lòng tôi
vô cùng xốn xang, nhưng cứ nghĩ mình như đứa con đi xa, nay vể quê,
gặp lại cha già không thể không thổ lộ hết những nỗi cay cực của chị
em khắp nơi ở miển Nam. Tôi thưa tiếp:
- Thưa Bác, bà con mình trong ấy, nhứt là các má, các chị ở nội
thành vẫn một lòng hướng về cách mạng. Khi cháu về Tân Hưng, các
má mừng lắm, không ai bảo ai, nhưng đều giữ niềm tin “Cán bộ còn là
Đảng còn”. Rồi có má còn lo sửa lại căn hám bí mật để phòng khi bất
trắc cháu có chỗ ẩn náu. Nhiều má còn đem khoe với cháu những tờ
giấy bạc có ảnh Bác mới tinh, phẳng phiu đưỢc gói kỹ trong nhiều lớp
giấy báo, kín đáo giấu kẹp trong vách lá, lâu láu lấy ra ngắm, nói thầm:
“Cho đỡ nhớ Bác Hồ, đỡ nhớ anh em cách mạng mình”. Thưa Bác,
tấm lòng thủy chung, kiên trung bất khuất của các má, các chị miển
Nam không sao kể hết được. Và đó là sức mạnh tinh thần bồi đắp cho
bản thần cán bộ đảng viên chúng cháu.
- Nhưng.., có một chuyện đau lòng mà khi nhắc đến bà con đều
tỏ ra phẫn uất. Đó là chuyện vỢ anh Mười Văn, một cán bộ thoát ly
hồi chín năm, được phân công ở lại. Kẻ thù nhiều lần bủa vầy tìm
bắt, song vẫn không tìm được anh. Một hôm chúng càn vào xã, bắt
chị Mười trói vào gốc cây rồi đánh đập, khảo tra; “Chồng con mẩy ở
đầu? Khai mau”. Chị Mười quay mặt đi không thèm trả lời. Chúng lại
tiếp tục đánh, dẫu chết đi sống lại nhiều lần chị Mười vẫn không hé
răng. Chúng bắt bà con đứng chung quanh xem chúng tra tấn để dằn
mặt. Nhìn thân thể chị bị bám dập, máu me đầm đìa, mặt mày sưng
1. Cưỡng ép (BTV).
194 HÓI ức NGÔ THỊ HUỆ