Page 193 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 193
nhưng đồng chí vẫn giữ tròn khí tiết, kiên cường chống lại kẻ thù đến
những giây phút cuối cùng.
Bác chậm rải nói:
- Miền Nam phải được giải phóng! Bác rất hiểu tình cảnh và nỗi
bức xúc của đồng bào, chiến sĩ trong áy. Trong bối cảnh chính trị thế
giới, tương quan lực lượng giữa ta và địch, giữa thế và lực của cách
mạng miền Nam, cuộc đấu tranh giành độc lập, thống nhất Tổ quốc
cần lấy sức ta làm chính, nhưng cũng không thể thiếu sự đổng tình
ủng hộ của bên ngoài, trước hết là các nước xã hội chủ nghĩa anh em...
Tôi hiểu những lời Bác nói ra là có sự suy nghĩ đắn đo, tâm huyết,
trí tuệ của Đảng. Được nghe Bác nói, tôi thấy gánh nặng trong lòng
vơi đi. Sau này nói chuyện với các đồng chí có trách nhiệm, tôi càng
sáng ra hơn điều được nghe Bác nói hôm nay. Vấn để chính yếu bấy
giờ là Đảng ta phải khéo léo tranh thủ sự đồng tình của bè bạn, đồng
chí trong phe ta, thế nên Trung ương chưa ra Nghị quyết chính thức
đưỢc. Hôm đó Bác còn ân cần bảo tôi hãy kể tình hình trong Nam cho
Bác nghe. Tôi nhìn Bác, vầng trán cao, ánh mắt sáng ngời, vẻ mặt trầm
tư suy nghĩ, tôi mạnh dạn thưa với Người:
- Cháu nghĩ tình hình chiến sự miền Nam, bao tấm gương chiến
đấu hy sinh dũng cảm của cán bộ, chiến sĩ và đồng bào trong vùng
tạm chiếm ở miền Nam chắc hẳn Bác đã rõ tường, cháu xin được thưa
với Bác thêm một số chuyện,
- Cô cứ kể đi, Bác muốn nghe.
- Thưa Bác, tội ác mà Mỹ-Diệm gây ra trong hơn năm năm qua
không sao kể hết được. Chúng sát hại anh em, đổng chí, đồng bào ta
bằng đủ mọi thủ đoạn tàn bạo nhứt.
- Bác biết, Bác và Trung ương luôn theo dõi sát tình hình miền
Nam.
- Thưa Bác, với những chiến dịch “Tố cộng, diệt cộng”, anh em
Diệm, Nhu, Cần đã thẳng tay bắn giết, bắt bớ, cẩm tù cán bộ đảng
viên và quấn chúng cốt cán của ta, tính bằng con số có thể lên đến
hàng trăm ngàn... Vụ Mỹ-Diệm giết hại cô giáo Nguyễn Thị Diệu
192 HỒI ứ c NGÔ THỊ HUỆ