Page 146 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 146

nghĩa xóm. Tôi rất muốn nói lời cảm ơn^ nhưng nỗi đau quá lớn, nước
   mắt không kềm được, đành phải ngồi lặng thinh.
      Đêm đó tôi không ngủ được, cứ hết ngồi lại đi tới đi lui, lại đốt
   nhang cho má. Các anh tôi cũng ngồi quanh hnh cữu suốt đêm vì hiểu
   rằng những phút giây bên má không còn lâu nữa.
      Tối băn khoăn không biết anh Mười đã nhận được tin chưa mà giờ
   này vẫn chưa thấy về tới. Lúc đó anh Mười được Xứ ủy điểu vể làm

   Trưởng phòng Dân quân khu 9.
      Sáng hôm sau, ngày thứ ba là ngày đi chôn. Bà con đưa tiễn rất
   đông. Sau khi hạ huyệt anh chị em chúng tôi và những người đi đưa,
   người cành hoa, người nắm đất tiễn má lần cuối.
      Khi ngôi mộ được đắp xong trên một gò đất cao, chúng tôi đặt ảnh
   cùng với lư hương trước mộ, làm lễ tạ từ má. Đúng lúc đó anh Mười vể
   tới. Anh cùng một số anh em đi theo chạy thẳng ra mộ. Ai đó ở nhà đã
   trao cho anh chiếc khăn tang, không kịp đội mà cầm tay chạy nhanh
   đến nơi chôn má. Anh vể còn kịp. Dù không được nhìn mặt má tôi lần
   cuối, nhưng cũng kịp lúc làm lễ hoài mộ. Từ xa anh chạy thẳng lại chỗ






























           Bốn chị em bà Chín Liên, bà Năm Nho, bà Bảy Huệ, bà Tám Nhân, 2003.



                                                    Tiếng sóng bủa ghénh  145
   141   142   143   144   145   146   147   148   149   150   151