Page 148 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 148
Đổng chí Nguyễn Văn Linh uà vợ (ảnh chụp cuối năm 195Z),
trước khi lên đường ra Việt Bắc.
an ủi: Thôi; đừng khóC; anh có sao đâu nào! Em mà vể chậm một chút
thì chúng mình đã không được gặp nhau rổi. Anh vừa được gọi gấp ra
Trung ương.
Tôi hỏi:
- Anh đi có láu không?
- Làm sao biết trước đưỢc, em biết rồi đó, vượt Trường Sơn, rổi về
đến Việt Bắc, rổi thời gian học tập, công tác, đâu có tính được.
Tôi đoán chắc thế là lẩn này anh sẽ đi lầu.
Chúng tôi ở bàu Cá Trê được một ngày và một đêm. Anh rất thông
cảm tâm trạng của tôi: “Giá mình có được một đứa con!”. Tôi không
nói gì nhưng trong lòng sao thấy buồn.
Tuy không muốn nhắc chuyện “đi xa, đi lầu ngày” nhưng qua cử
chi và cách nói năng của anh, anh không che giấu nỗi lo cho tôi, anh
dặn dò đủ thứ, nhất là giữ gìn sức khỏe, để phòng sốt rét trở lại.
Tiéng sóng bủa ghénh 147