Page 152 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 152

chương chiến công hạng nhất và hai chiến sĩ Bùi Văn Ba, Phạm Văn
    Hai được tuyên dương anh hùng.
       Để thúc đẩy hội nghị Genève tiến triển không chỉ có báo chí lên

    tiếng, mà còn có hàng trăm nhân sĩ, trí thức, nhà báo, văn nghệ sĩ tiêu
    biểu gởi kiến nghị đến các phái đoàn tham dự hội nghị yêu cầu đoàn
    chính phủ Pháp phải có thái độ thương thuyết trung thực để sớm lập
    lại hòa bình ở Đông Dương. Tôi rất xúc động khi được tin có những
    ngày hàng mấy chục đoàn đại diện của Đảng Cộng sản Pháp, đoàn
    nhân sĩ trí thức Pháp, thân nhân của binh lính sĩ quan Pháp chết trận
    hoặc bị bắt làm tù binh đến Genève thúc giục đoàn thương lượng của
    Pháp sớm ký kết Hiệp định hòa bình ở Việt Nam, Đông Dương...
       Hội nghị Genève kết thúc, một Hiệp định đình chiến đưỢc ký kết
    trong đêm hai mươi rạng hai mươi mốt tháng bảy năm  1954.  Đất
    nước có hòa bình rồi. Chị em chúng tôi đang có mặt đông đủ tại cơ
    quan, đón được tin vui này không ai bảo ai cùng ráp nhau hò reo, vỗ

    tay hoan hô hòa bình. Chúng tôi còn được vui lấy. Khi tin tức bay vê
    báo cho biết từ khắp vùng tự do đến vùng bị tạm chiến, nhất là thành
    phố Sài Gòn Chợ Lớn, nhà nhà đểu hân hoan chào đón hòa bình.
    Khi “Lời kêu gọi” của Bác Hổ được loan báo qua đài phát thanh, thật
    lòng tôi chỉ nao nức lắng nghe và chỉ nhớ mấy đoạn “Ngoại giao ta đã
    thắng to... chính phủ Pháp đã thừa nhận độc lập của nước ta,... quân
    đội Pháp sẽ rút khỏi nước ta...”. Nhưng khi có trong tay nguyên văn
    “Lời kêu gọi” của Bác mới biết hội nghị Genève đã thỏa thuận “để
    thực hiện đình chiến, lập lại hòa bình và tiến đến thống nhất nước
    nhà bằng tổng tuyển cử, quần đội ta tập trung ra miền Bắc, quân đội
    Pháp tập trung vào miền Nam”, nghĩa là “có sự đổi vùng”.  Cơ quan
    đóng riêng, không ở trong nhà dân nên chị em tôi mặc tình mà bàn
    tán: cả vùng Nam bộ, miền Nam sẽ do quân đội Pháp chiếm đóng,

    cuộc sống và chiến đấu sẽ tiếp diễn ra sao đây?!
       Suốt mấy hôm liển, ban ngày tôi cố giữ bình thản, vui vẻ. Nhưng về
    đêm, nằm xuống tôi suy nghĩ miên man, trong trí nhớ sống lại bao kỷ
    niệm trong từng chặng đường đã qua, từ thuở ấu thơ đưỢc nghe má



                                                     Tiếng sóng bủa ghénh  151
   147   148   149   150   151   152   153   154   155   156   157