Page 143 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 143

vỢ chồng lần đầu chia tay nhau, những kỷ niệm tính từng ngày trong
          cuộc sống lứa đôi cứ đeo đẳng theo tôi, khiến tôi ngẫm ra sức mạnh
          như thế nào của tình yêu!

             Để nhớ những điều đáng nhớ, tỏi có ghi nhật ký trong một cuốn sổ
          nhỏ và luôn giữ kỹ nó bên mình. Tất cả những vui buồn, nhớ nhung
          đểu đưỢc ghi lại. Cho đến một hôm, có chuyện “trục trặc” nhỏ, anh
          Mười làm tôi buồn lắm. Dù có biết “chén úp trong sóng làm sao khỏi
          khua”, điểu đó cũng có cái lý của nó, nhưng tôi khó chấp nhận, bởi lẽ
          chén tự nó không khua, mà do con người khi úp nó vào sóng, cứ nhẹ
          nhàng, kỹ lưỡng cũng được chớ sao đầu!  Trong tình yêu hay nghĩa
          vỢ chồng, giận hờn nhau là do một người có lỗi, hành động bất cấn,
          thiếu tôn trọng nhau. Bởi vậy, khi sự thể xảy ra, tôi không thể không
          ghi suy nghĩ của minh vào nhật ký.
             Trước khi đi dự hội nghị Phụ nữ Nam bộ ở Đồng Tháp Mười, lo đi
          đường quyển nhật ký có thể bị mưa ướt hoặc bị mất, tôi láy giấy gói
          thật kỹ gởi nó lại cho anh Mười giữ giùm. Khi vắng tôi, anh buồn nhớ

          và không tự ngăn mình nổi, anh tháo giấy gói, mở sổ ra xem. Xem
          xong anh ghi tiếp bên dưới đại ý để thanh minh: chuyện tôi giận anh
          là do anh sơ ý, chớ không hể xem thường và “cho anh xin lỗi”.
             Khi tôi đi công tác vể, anh kể cho tôi nghe, vắng tôi, anh dõi theo
          và tính từng ngày, trông tôi về, lo lắng tôi gặp hiểm nguy, thậm chí do
          bất trắc không gặp lại nhau nữa, anh dằn vặt, đau khổ vê' chuyện sơ
          suất đã xảy ra... Làm sao tòi không nguôi giận anh và thấy thương anh
          nhiều hơn nữa!
             Lúc này anh Mười làm việc tại cơ quan Xứ ủy, tôi ở Phụ nữ Nam
          bộ đi công tác liên miên. Thỉnh thoảng mới có dịp gán nhau đôi ngày.
          Tính ra từ ngày cưới nhau,  sau hai năm, tức năm  1950, tôi mới có
          thai lúc tuổi đã ba mươi rồi. Tôi rất lo, các chị có kinh nghiệm thường
          bảo “phụ nữ lớn tuổi thường sanh khó”. Tình hình Đồng Tháp Mười
          lúc đó đang rất căng do giặc Pháp liên tục càn quét, có trận chúng sử
          dụng cả Hải Lục Không Quân. Để bảo vệ an toàn cho cả mẹ lẫn con,

          tổ chức bố trí cho tôi về công tác ở miền Tây Nam bộ, nhưng chưa
          đưỢc bao lâu lại điểu tôi trở về Sài Gòn do đòi hỏi bức xúc của công

          142  HỔI ức NGÔ THỊ HUỆ
   138   139   140   141   142   143   144   145   146   147   148