Page 141 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 141

Trường Bonnal - nay là trường trung học phổ thông Ngô Quyền, Hải Phòng,
                         là ngôi trường đ/c Nguyễn Văn Linh đã từng học.


            - Bà nội mất rổi; ai cũng đau xót. Nhưng con làm vậy, dưới suối
         vàng nội cũng buồn. Gắng mà gưỢng lên, có thương nhớ bà hãy ráng
         học cho giỏi để đển ơn bà.
            Nghe lời chú khuyên dạy đẩy tình nghĩa, nhưng trong anh nỗi đau
         buồn khó vơi được. Trong vòng chỉ có mấy năm, anh liên tiếp mất
         cha, mất chị, mất mẹ, rồi bây giờ nội cũng ra đi, điều bất hạnh sao cứ
         dồn dập đến với anh như vậy?

            Thấy anh buồn và khóc hoài, chú Hùng bảo anh vé nhà chú ở, chú
         có ba bốn người con, về cùng đi học cho có anh có em. Chú Thụ thấy
         như vậy cũng hỢp lý nên đồng ý.
            Dân gian có câu: “Mất cha níu chân chú, mất mẹ bám vú dì”, từ nay
         anh coi chú như cha, sắp xếp quần áo, sách vở vào một cái va li mầy,
         khỏi phải đem chăn màn, vì chú Hùng bảo vể đó anh ngủ chung với
         các em.
            Trao gởi chuyện riêng tư của mỗi người,  anh cởi mở kể chuyện
         mối tình đầu “đơn phương” của anh. Trong những năm về ở nhà chú



         140  HỔI ữc NGÔ THỊ HUỆ
   136   137   138   139   140   141   142   143   144   145   146