Page 288 - Nhân Vật Lịch Sử Tiêu Biểu
P. 288

tham   gia  hoạt động cách  mạng và là  hội viên Việt Nam  Quang phục
            hội. Ông nhiều lần sang Trung Quốc hoạt động.  Năm  1913, ông nhận
            nhiệm  vụ đem  tạc  đạn từ Long Châu (Trung Quốc) về nưốc đê trừng
            trị một số tên  tay sai đầu sỏ.  Sau  sự kiện  Nguyễn Văn Túy ném  lựu
            đạn  vào  khách  sạn  Gà  vàng,  Hà  Nội  vào  tôi  26  tháng  4  năm  1913,
            ông trở vể quê rồi cùng một số đồng chí tiếp tục sang Trung Quốc làm
            nhiệm  vụ.  Do có  tay  sai  chỉ  điểm,  ông bị  thực  dân  Pháp bắt ở  Lạng
            Sơn ngày  7  tháng 5  năm  1913.  Ngày  5  tháng  9  năm  1913,  Hội  đồng
            đê hình của bọn thực dân tuyên án tử hình ông cùng một sô' đồng chí
            khác.  Ngày 24 tháng 9 năm  1913, chúng thi hành bản án tại cửa trại
            giam  Hỏa  Lò  trưốc  sự  giám  sát  của  tên  Thông  sứ  Bắc  kỳ  Đextơne.
            Nguyễn Khắc cần  cùng với các đồng chí của  mình rất bình thản đón
            nhận cái chết.  Nguyễn  Khắc  cần   là  hình  ảnh  tiêu biểu của  lớp  nho
            sĩ  Hà  Nội  hồi  đầu  th ế kỷ  XX,  đã  dũng  cảm  hy  sinh  vì  sự  nghiệp
            cứu nước.
               Phan Bội Châu
               Phan  Bội  Châu  tên  th ật  là  Phan  Văn  San,  hiệu  Sào  Nam,  là
            “bậc  anh  hùng,  đấng  xả  thân  vì  độc  lập”,  quê  ở  làng  Đan  Nhiễm
            (nay  là  xã  Xuân  Hòa),  huyện  Nam  Đàn,  tỉnh  Nghệ  An.  Cha  của
            Phan  Bội  Châu  là  Phan  Văn  Phổ,  một  nhà  nho  nghèo;  mẹ  là
            Nguyễn Thị  Nhàn,  một phụ  nữ  hiền  thảo,  hết lòng thương yêu gia
            đình.  Từ  lúc  còn  nhỏ,  Phan  Bội  Châu  đã  nổi  tiếng  thông  minh  và
            học  giỏi.  Lên  8  tuổi  đã  thông thạo các  loại  văn,  13  tuổi  đỗ  đầu  thi
            huyện,  16 tuổi đỗ đầu thi xứ,  được mọi người gọi  là Đầu xứ San.
               Sinh  trưởng ỏ  miền  quê  xứ  Nghệ  giàu  truyền  thông  đấu  tranh
            yêu  nước,  Phan  Bội  Châu  sớm  có  ý  chí  cứu  nước,  cứu  dân  thoát
            khỏi  ách  nô  lệ  thực  dân  tàn  bạo.  Năm  17  tuổi,  biết  tin  giặc  Pháp
            đánh Bắc  Kỳ, ông đã thảo hịch Bình Tây thu Bắc,  treo ở cây to đầu
            làng.  Năm  1885,  kinh  thành  H uế th ất  thủ,  hưỏng  ứng  chiếu  Cần
            Vương  của  vua  Hàm  Nghi,  ông  tổ  chức  một  đội  Thiếu  sinh  quân
            gồm  60 người để hưởng ứng khỏi nghĩa nhưng chưa  kịp hành động
            thì đã bị  đàn áp.  Khi tiếng súng cần  Vương trong cả nước thưa dần,


            29 0
   283   284   285   286   287   288   289   290   291   292   293