Page 282 - Nhân Vật Lịch Sử Tiêu Biểu
P. 282

Từ  năm  1890  đến  năm  1892,  dưới  sự  chỉ  huy  mưu  trí của  Đốc
          Ngữ,  nghĩa quân đã  mở rộng địa bàn hoạt động dọc theo hai bên bờ
          sông  Hồng  và  sông  Đà.  Đây  là  thời  kỳ  nghĩa  quân  tô  chức  nhiều
          trận  đánh,  giành  thắng  lợi  vẻ  vang.  Sau  một  loạt  chiến  thắng  ở
          Bằng Y (tháng  10  năm  1890),  trận công phá  nhà  tù  Sơn Tây,  trận
          tập  kích  Chợ  Bờ  (tháng  1  năm  1891),  nghĩa  quân  Đốc  Ngữ  phối
          hđp  với  nghĩa  quân  Hùng  Lĩnh  tổ  chức  trận  đánh  phục  kích  nổi
          tiếng trên đèo Niên Kỷ  (tháng  5 năm  1892)  làm cho quân  Pháp do
          Pennơcanh chỉ huy bị tổn th ất lổn.
              Đánh  giá  về  tài  năng chỉ  huy  của  Đốc  Ngữ,  một  người  Pháp
          cùng thời đã viết:  “Những ai theo dõi,  từ năm  1889,  lịch sử những
          trận nội chiến  (chỉ  những trận hành  quân càn  quét của Pháp) của
          chúng  ta  đều  nhố  lại  rằng:  hơn  hẳn  mọi  người  khác,  Đốc  Ngữ  là
          người  quyết  liệt  nhất  và  may  mắn  nhât  trong  sô" những  kẻ  thù
          cúa  chúng  ta...  Đốc  Ngữ  chiếm  được  ỏ  người  An  Nam  một  uy  tín
          và  một  ảnh  hưởng  mà  không  một  người  Pháp  hay  một  người  bản
          xứ  nào có  thể  sánh bằng.  Ông rất  khôn  khéo  và  chỉ  tiến công khi
          nắm  chắc  thắng  lợi,  không  bao  giờ  chịu  lùi  bước  trước  những  lực
          lượng  to  lớn  của  quân  đội  Pháp;  Đốc  Ngữ  bao  giò  cũng  lừa  đánh
          chúng  ta  một  đòn  đẫm  máu.  Một  lần  vào  tháng  3  năm  1891,  ông
          phải  lùi  trước  lực  lượng  chúng  ta,  nhưng  rồi  sau  7  giờ  chiến  đấu
          liền  không  để  rơi  vào  tay  chúng  ta  một  người  bị  thương  hay  một
          khau  súng”1.  Còn  một  người  Pháp  khác  thì  thú  nhận:  “Chúng  ta
          phải  đương  đầu  vói  một  kẻ  thù  ghê  gớm,  biết  chỉ  huy  và  chiến
          đấu giỏi”2.
              Trưóc  ảnh  hưởng  của  Đốc  Ngữ  ngày  càng  lan  rộng  và  nghĩa
          quân  ngày  càng  phát  triển,  thực  dân  Pháp  tìm  mọi  thủ  đoạn  đốỉ
          phó.  Chúng tập trung lực lượng bao vây kết hợp với  mua chuộc gây
          phản  loạn.  Cuối  cùng,  giặc  Pháp  đã  sát  hại  Đốc  Ngũ  vào  ngày  7



              1. Pouvourvìlle: Etudes Coloniales (1892 - 1893), Paris,  1894, p.  218.
              2. Revue Indochinoise Sep ■ Oct,  1925, p.  244.


          284
   277   278   279   280   281   282   283   284   285   286   287