Page 90 - Xã Hội Việt Nam Thế Kỷ XVII
P. 90

Tơ lụa sản xuất rất nhiều ở Đàng Ngoài. Người Hòa Lan,
         hễ đâu có lợi cũng lần mò đến, mỗi năm đến đây buôn rất
         nhiều tải sang Nhật, khác với hồi trước họ phải sang tận Ba
         Tư, Bengale và Trung Hoa. Bây giờ họ vẫn còn sang tất cả các

         nơi trên để buôn tơ lụa nhưng họ tải về Hòa Lan.

              ...  Đường  án  thì  họ  lấy ở  mía;  họ  không biết  lọc  cho
         trắng; đem đóng thành bánh nửa cân, bữa nào họ cũng dùng
         nhiều vì tin rằng đường giúp cho sự tiêu hóa.

              ...  Người Đàng Ngoài biết giữ trứng gà và vịt lâu được
         hai, ba năm không hỏng; họ đem muối trứng: họ đem ngâm
         muối vào một cái chậu lớn; muối tan thi họ bỏ thử một quả
         trứng vào nước, nếu trứng chìm thì chưa đủ muối; khi nào
         trứng nổi thì nước muối mới vừa; họ đem ngào gio vào nước
         muối và khi nào gio với nước thành một chất vừa lỏng thì
         dùng chất ấy bọc quả trứng vào giữa rồi lấy lá bọc ra ngoài.

         Trứng muối như vậy để được hai ba năm.
             Bên  Ấn Độ,  đem xếp trứng vào  những chiếc thùng gỗ
         ngoài sơn kín rồi đem đổ đầy dâu vào thì trứng cũng để được

         lâu. Trứng ngâm dầu hay muối mặn đem đi bể thì tiện lắm và
          được nhiều, nhưng trứng muối tiện hơn vì không cần đem
          muối theo và khi thổi cơm không cần tra thêm muối vào. Chỉ
          cấn luộc trứng mặn cho chín rồi mỗi miếng cơm chỉ một tí
          trứng cũng đủ mặn.




              Nền thương mại của xứ Đàng Ngoài



              Những nguồn lợi lớn là tơ lụa bán cho dân Hòa Lan và

          dân các nước khác và gỗ trầm hương.

              Trong tập du ký vê' Ấn Độ tôi đã nói về tính chất gỗ này:
          thứ tốt và mỡ có thể bán một nghìn đồng một cân; thứ xấu


                                        91
   85   86   87   88   89   90   91   92   93   94   95