Page 87 - Vũ Trụ Và Hoa Sen
P. 87
v ũ TRỤ VÀ HOA SEN
ngoài khơi vcd hi vọng được một con tàu nào đó của nước
ngoài cứu sống. Với một trái tim nhức nhối, tôi luôn tự
hỏi, liệu gia đình tôi có thuộc số những kẻ bất hạnh ấy
không.
Tin xấu đến từ một lá thư của mẹ của tôi: ngày 30
tháng 4, cha tôi đã đến Đại sứ quán Hoa Kì để được đi
di tản, nhưng sự hỗn loạn và nhốn nháo của đám đông
dày đặc đã ngăn ông không thể đến gần được tòa nhà.
Bên thắng cuộc đã lấy ngôi nhà của chúng tôi tại Sài Gòn
(ngay lập tức đã được những người chiến thắng đổi tên
thành Thành phố Hồ Chí Minh). Mẹ và em gái tôi bị giam
giữ trong một căn phòng, phần còn lại của ngôi nhà được
phân chia cho các gia đình khác. Cha tôi đã bị đưa tới trại
"cải tạo". Lúc đó ông đã 62 tuổi, và ông đã phải trải qua 32
tháng khủng khiếp: công việc tay chân vô cùng nặng nhọc
trên các cánh đồng lúa, hằng ngày tự phê bình và "thú
nhận tội ác" chống đối, tẩy não và học tập chủ nghĩa Mác-
Lê-nin, điều kiện vệ sinh tồi tệ và khẩu phần duy nhất là
một bát cơm một ngày. Không giống như Pol Pot và Khmer
đỏ ở Campuchia, những người của chế độ mới đã không
xử lí các nhà trí thức và lãnh đạo của chế độ cũ bằng một
viên đạn vào đầu, nhưng họ đã bị giam cầm trong các trại
cải tạo với những điều kiện rất khắc nghiệt. Phần lớn các
đồng nghiệp tư pháp của cha tôi, những người cùng chịu
chung số phận, đã chết vì suy dinh dưỡng và bệnh tật,
còn cha tôi thoát ra được nhưng trong tình trạng thật đáng
thương.
90