Page 84 - Vũ Trụ Và Hoa Sen
P. 84

Tôi là ai: sự hỢp lưu cửa ba nền vần hóa


    tả nỗi hoảng sợ của người dân Sài Gòn. Và tôi hoàn toàn
    không có  tin  tức  gì  từ gia  đình  nữa!  Một  tuần  trước khi

    thành phố thất thủ, tôi đã cố gắng liên lạc với cha mẹ bằng
    điện thoại để thúc giục họ ra đi, nhưng vô ích. Các mạng
    điện thoại đã hoàn toàn tắc nghẽn bởi tất cả người Việt ở
    nước ngoài đều cố gắng liên lạc với thân nhân của họ.
        Vô cùng lo lắng về số phận của gia đình, tôi chứng kiến
    một cách bất lực các sự kiện diễn ra. Hình ảnh xe tăng của
    quần đội Bắc Việt Nam xô đổ cánh cổng dinh tổng thống
    và  lá cờ đỏ sao vàng tung bay trên nóc dinh  tổng thống
    sẽ mãi mãi khắc sâu trong trí nhớ của tôi. Tôi sẻ còn nhớ
    mãi cảnh hoảng loạn của đường phố thủ đô vào cái ngày
    định mệnh 30  tháng 4 năm  1975 ấy.  Mọi người chạy tán
    loạn, tìm mọi cách rời khỏi Sài Gòn trước khi những người
    Cộng Sản tới. Sân bay đã rơi vào tay của đối phương. Trừ
    phi lên một chiếc tàu cũ nát, và chấp nhận mọi mối nguy
    hiểm của nó, còn thì hi vọng duy nhất vẫn là những máy
    bay trực thăng Mỹ. Một đám đông rất lớn vây quanh đại
    sứ quán Hoa Kì. Các máy bay trực thăng liên tục đến và đi,
    vận chuyển hàng ngàn công dân Mỹ và dân thường Việt
    Nam từng làm việc cho chế độ cũ tới tàu sân bay Mỹ đậu
    ngoài  khơi  biển Đông - đó là  một  cuộc di  tản bằng máy
    bay trực thăng lớn nhất trong lịch sử. Xung quanh đại sứ
    quán, hàng ngàn người Việt Nam tuyệt vọng cố trèo qua
    bức tường tua tủa dây thép gai bao quanh tòa nhà, với hi
    vọng được di tản. Sự hỗn loạn này không thể diễn tả bằng
    lời. Người dân cố bám vào các máy bay, trong khi những


                                                        87
   79   80   81   82   83   84   85   86   87   88   89