Page 88 - Vũ Trụ Và Hoa Sen
P. 88

Tôi là ai:  sự hỢp lưu của ba nền văn hóa


     T^omas JeJferson và Đại học  Virginia


         Mặc dù xảy ra những sự kiện bi thảm này, nhưng cuộc
     sống nghiên cứu của tôi vẫn diễn ra bình thường. Hai năm
     nghiên cứu sau tiến sĩ sắp hoàn thành, đã đến lúc phái suy
     nghĩ về bước tiếp  theo.  Con đường tốt nhất là trở thành
     giáo sư tại một trường đại học có tiếng nào đó. Để tiếp tục
     làm nghiên cứu, cần phải giảng dạy, bởi vì ở Hoa Kì, cả hai
     hoạt động này gắn kết rất chặt chẽ. Không giống như hệ
     thống của Pháp, hai hoạt động này có thể tách rời, ở Mỹ
     có rất ít tổ chức kiểu như CNRS, nơi các nhà khoa học có
     thể tập trung hoàn toàn vào công việc nghiên cứu. Triết lí
     cơ bản của hệ thống Mỹ là: một nhà nghiên cứu giỏi, nắm
     bắt  được những  phát  triển  mới  nhất  trong lĩnh  vực  của
     mình,  sẽ là  một  giảng viên  tốt  hơn.  Một mặt, bằng cách
     nhận các sinh viên làm nghiên cứu sinh, người thầy chuẩn
     bị cho thế hệ các nhà nghiên cứu tiếp theo để tiếp nối sự
     nghiệp của mình. Mặt khác, nghiên cứu sinh khi thực hiện
     nhiệm  vụ  mà  giáo  viên  không  có  thời  gian  để  làm như
     phân tích dữ liệu hoặc viết một chương trình máy tính -
     sẽ giúp người thầy đẩy nhanh tiến độ nghiên cứu, nhưng
     đồng thời qua đó anh ta cũng học được cách vận hành của
     quá trình nghiên cứu khoa học. Mỗi người đều nhận được
     phần xứng đáng của mình.
         Tôi tham khảo danh sách các vị trí giảng viên cho năm
     học mới vào tháng 9 năm 1976 và nộp hồ sơ đăng kí cho
     một số trường đại học. Những tháng tiếp theo tôi thực sự


                                                         9 T
   83   84   85   86   87   88   89   90   91   92   93