Page 72 - Việt Sử Kỷ Yếu
P. 72

ĐẠO GIÁO - Đạo  giáo  do  Lão Tử Lý Đam  khai  Scáng,  có bộ Đạo
       Đức kinh lưu truyền. Đòi sau có Văn Tử, Thi Tử, Trang Tử và Liệt
       Tử  truyền  bả  tôn  chỉ.  Ta  thường  gọi  là  đạo  Lão,  ngưồi  theo  đạo
       này  là  đạo  sĩ.  Triết  lý  cao  siêu  ít  có  người  am  hiếu.  Học  thuyết
       biến đổi, sau biến thành ra đạo thần tiên,  phù thuỷ.
             ĐẠO PHẬT - Tỵ  tổ  đạo  Phật  là  Thích  Ca  Mâu  Ni,  sinh  tại Ân
       Độ,  5, 6 hay  10 thế kỷ tr.  CN.
              Đạo Phật được truyền bá  sang xứ ta từ cuôl  đòi  Hán,  thế kỷ
       thứ H.  Các cao táng sang ta là người Ân Độ và là người Hoa.  Do có
       sự truyền bá đạo Phật, chữ Nôm  được đặt ra.
             Đạo  Phật  thịnh  hành  trong  nước  ta  suôt  từ  thời  thuộc  Ngô,
       Tấn,  Tuỳ,  Đường  đến  các  triều  Đinh.  Lê,  Lý,  Trần.  Các  cao  tăng
       học vấn cao rộng rất được tôn trọng.
             Theo đạo Phật,  con người bị  trầm luân trong bê khô  luân hồi,
       làm  thiện  được  hưởng  phúc,  làm  ác  hị  tai  hoạ,  nhân  nào  quả  ấy,
       nếu  kiếp  này  chưa  đền  bù  đủ  thì  kiếp  sau  còn  được  hưởng  hay
       phái chịu.  Người  tu hành,  dứt những nhân duyên trói  buộc  mình ở
       thế gian này,  thoát được  ra  khỏi  vùng luân  hồi, không sinh không
       diệt,  lên  cõi  Niết  Bàn,  thành  Phật.  Người  thường  làm  được  lắm
       việc  tôt  mà  kiếp  này  chưa  đưỢc  hưởng  đủ  phúc,  kiếp  sau  được
       chuyến sang thế giới  tôt  đẹp  hơn.  Kẻ làm  ác kiếp này chưa đền đủ
       tội, kiếp sau sẽ bị khốn khổ.
             Sự  TIẾN  HOÁ  CỦA  NGƯỜI  NƯỚC  TA  -  Nước  ta  xUa  nội  thuộc
       Trung  Quôc  lâu  dài,  người  mình  theo  học  vấn,  tôn  giáo  và  kỹ
       thuật,  chịu  ảnh  hưởng  sâu  rộng văn  hoá  Trung  Quôc.  Dù  sao,  ta
       cũng  phải  thừa  nhận  rằng  so  với  thòi  trước,  cũng  có  tiến  bộ.  Anh
       hưởng vẫn còn tồn tại mãi sau  khi thu hồi dộc lập.
             Vị trí nước ta, phía đông là biên, các đảo quôc Lữ Tống,  Chà Và,
       Mã  Lai  chắng  hơn  gì  ta  ngoài  hàng  hái.  Phía  tây  và  nam  thì  Lào,
        Champa, Chân Lạp thua kém ta, kê cá Xiêm  La xa hơn.  Chỉ phía bắc
       có Trung Quôc rộng lớn  mà trình dộ cao  hơn  ta về nhiều  mặt nên  ta
       thường cho rằng cái gì của nước này thì cũng hay cũng tốt,  chỉ  mong
       bắt chước sao theo cho được bằng người. Nhưng Trung Quôc đâu phải
        đã hay, đã tổt. Văn minh rất sớm,  nhưng từ thế kỷ II tr.  CN thì giẫm
       chân tại chỗ, gần như không có tiến triển gì. Thòi xa xUa, trong xã hội
        nông  nghiệp,  người  ta  rất  ít  đi  xa,  nhất  là  đến  các  nơi  quá  xa  xăm.
        Giao dịch với các nước Tây Âu chỉ  là mây trường hợp đặc biệt.  Không
       có việc các  nước trên  thê  giới  va  chạm,  tranh  đua  nhau  đê  sinh  tồn.
       Trung Quốc không biết đến các nước Tây Dương, thấy mình hơn người
        72
   67   68   69   70   71   72   73   74   75   76   77